Hắn đã từng cho nàng đủ loại thương tổn, hiện giờ để lại cho hắn đó là hối hận cùng thống khổ vô tận.
Trần Ôn ngồi ở mép giường, nắm tay nàng, ánh mắt chậm rãi nhìn sang, nữ nhân trên giường đang phát sốt, gương mặt ửng đỏ, sắc môi như chu sa, khóe miệng khẽ nhếch, hô hấp khó khăn, Trần Ôn duỗi tay lấy khăn trên trán xuống, bàn tay vừa chạm vào liền cảm nhận được một vùng nóng hổi.
Trong phòng an tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng đồng hồ nước nhỏ giọt.
Trần Ôn vắt khăn, nhẹ nhàng đặt lên trán nàng, ngón tay vô tình chạm vào làn da, không biết có phải bị nhiệt độ ảnh hưởng đến hay không mà đầu ngón tay hắn nóng rực một trận. Hắn hơi run rẩy, lại thay nàng phẩy vài sợi tóc dính trên trán, bấy giờ mới chú ý suối tóc đen trải dài trên gối bềnh bồng như lụa, bóng bẩy như gấm.
Chợt nhớ có lần ở nhã cư trong Đông Cung, nàng thay hắn châm trà, lọn tóc trên vai vô ý rơi xuống chạm vào tay hắn, xúc cảm tê tê dại dại, khiến hắn không dời mắt nổi. Khi ấy, nàng kinh hoảng thất thố đứng dậy, lọn tóc bất giác trượt phất qua mu bàn tay. Hiện giờ hồi tưởng lại mới biết, một khắc ấy, có lẽ hắn sớm đã động lòng.
Kể từ đó, hắn vô số lần nhìn thấy nàng xõa tóc trên vai.
Bụng nghĩ, nhất định là vô cùng mềm mại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT