Giang Chiểu nhìn chằm chằm bức thư thật lâu. Đôi mắt giống như là bị thứ gì đó kiềm chế, dính chặt vào trang giấy không rời.
Tia lửa từ ngọn đèn trước mặt chợt lóe, con ngươi Giang Chiểu mới hơi hơi giật, cuối cùng tỉnh thần. Nàng nhẹ nhàng đặt bức thư lên bàn, khoé mắt vẫn còn nhìn thấy câu cuối cùng Thẩm Yên Nhiễm viết, “Đợi ta chế xong đan dược, chàng sẽ là độc vương, cơ thể bách độc bất xâm.” Dòng chữ đen như đang nhảy múa trên giấy, thân mình Giang Chiểu hơi ngả ra sau, suy nghĩ đến thất thần.
Năm đó, phụ thân tới Phù Dung thành bị trúng độc.
Mẫu thân chữa trị cho ông.
Biện pháp chữa trị như thế nào, người khác không biết, nhưng Giang Chiểu cả đêm nghiên cứu đơn thuốc, nàng sao có thể không biết.
Đột nhiên, Giang Chiểu cảm thấy sốt ruột, không cách nào bình ổn tâm tình. Đây là lần đầu tiên nàng bứt rứt như vậy, nhất thời bật đứng dậy, rất muốn tìm người hỏi một chút cho rõ ràng.
Thế nhưng khi ngẩng đầu lên lại thấy ngoài trời tuyết rơi như rải muối, từng hạt từng hạt bay tán loạn. Trong hoàn cảnh như thế này, nàng có thể đi hỏi ai, ai có thể biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT