Ninh Đình An xoay người chắp tay thi lễ, khuôn mặt ẩn sau ống tay áo, chậm rãi nói, “Người chết đã chết, người sống vẫn sống. Dù điện hạ biết thì như thế nào, cũng không thể thay đổi sự thật. Đã thế, cần gì phải để ý quá khứ.”
Ninh Đình An rõ ràng là không muốn nói.
Đôi mắt Trần Ôn liếc qua, chỉ nhìn thấy mũ quan trên đầu hắn, Trần Ôn đột nhiên lại hỏi, “Sư gia muốn gì?”
Lúc này, Ninh Đình An mới ngẩng đầu, “Chỉ cầu trên không thẹn với thiên, dưới không thẹn với dân. Điện hạ trị quốc có nói, thủ hạ thần tử có thể ngồi ở chức vụ này là phúc của bá tánh, thuộc hạ khâm phục điện hạ tài đức sáng suốt, đồng thời cũng kính trọng tinh thần yêu quốc yêu dân.”
Trần Ôn chăm chú nhìn hắn nửa khắc nói, “Năm đó, Giang tướng quân vì Trần quốc ta đánh bại Liêu Quốc, khống chế ôn dịch, quả thật xứng đáng được mọi người kính trọng.”
Ninh Đình An trầm mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play