Tếng tỳ bà ở Đổng gia, là Giang Chiểu tấu.
Thụy Vương sai người mang tỳ bà vào trong, nói: “Hôm nay tùy tiện đến. Thật thất lễ. Ngày ấy vô tình nghe được tiếng tỳ bà của Giang cô nương tấu ở Thẩm gia, liền nhớ mãi không thôi.”
Giang Chiểu còn chưa kịp từ chối, tỳ bà đã nằm gọn trong tay nàng. Vừa ôm đàn liền cảm thấy hứng thú, không muốn buông tay. Đầu ngón út nhẹ nhàng chạm phải dây đàn, vang lên một tiếng buồn trầm, không hiểu sao tâm trạng lại thấy vui vẻ.
Giang Chiểu cảm tạ Thụy Vương.
Giang Yên liền bảo nàng tấu một khúc. Vì vậy, lúc này mới có dư âm văng vẳng trong viện Đổng gia.
Vốn cũng không có gì, trời vừa tối, Đổng lão phu nhân lại ôm tiểu oa nhi đến, ai ngờ hài tử kia nghịch ngợm, loay hoay một hồi lại lật ngược tỳ bà lên, lúc này mới phát hiện dưới đáy lộ ra một chữ.
Giang Chiểu quá quen thuộc chữ này.
—— “Chiếu”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT