Sẽ không trách nàng, nhưng mà sẽ ngũ mã phanh thây nàng.
Đường Vinh xem như đã hiểu. Mấy ngày nay, Thụy Vương trước mặt nàng nói những lời đó, đều là cố ý nói cho nàng nghe, y chờ nàng chui đầu vô lưới từ lâu. Đường Vinh chân thấp chân cao trở về phòng, đầu óc nhất thời rối bời. Nếu thừa nhận, Thụy Vương sẽ xử trí nàng như thế nào!? Tiểu Tam Tử nói nghe dễ dàng, đó là bởi vì đầu óc gã đơn giản. Chỉ mỗi chuyện nàng nữ giả nam trang tham gia khoa cử, mưu cầu chức quan, cũng đã là tội chém đầu, chứ chưa nói tới Thụy Vương bị nàng qua mặt. Hôm ở Đông Giao, Thụy Vương sốt sắng tìm nàng như thế nào, sau đó lật cả Giang Lăng truy tung tích nàng như thế nào. Nàng há có thể không biết? Hiện giờ, Thụy Vương đã rõ chân tướng, sở dĩ không xử trí nàng, hơn phân nửa chính là muốn dùng dao cùn cắt thịt, từng chút từng chút thu thập nàng, dù không chết cũng phải lột mất một lớp da.
Nàng chết không quan trọng, nhưng tuyệt không thể liên lụy đến phụ mẫu. Đường Vinh nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp: Hi sinh vì nhiệm vụ, như vậy cho dù chết, Thụy Vương cũng sẽ niệm tình nàng có công, tha cho người nhà nàng.
Tuy nhiên, ý nghĩ này vừa mới nhú, còn chưa kịp hành động, đã bị phủ quyết.
Lúc hoàng hôn, Thụy Vương từ bên ngoài trở về, còn có vài vị quan viên theo sau. Ôn dịch Phù Dung thành vừa qua khỏi, dân chạy nạn tuy đều đã được an trí, nhưng vẫn có một số kẻ thích ăn lười làm thừa cơ tác loạn, tập họp thành một đám côn đồ lưu manh, cướp bóc bá tánh giữa ban ngày ban mặt. Hôm nay, Thụy Vương đi ra ngoài là để gặp tuần phủ Lưu đại nhân.
Đường Vinh vẫn luôn trốn ở trong phòng không ra ngoài.
Trời tối, Thụy Vương liền phái người đi mời, “Đường đại nhân, Vương gia đã về rồi.” Đường Vinh tự biết tránh không khỏi, lúc này mới đi qua hầu hạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT