thụy Vương hỏi câu này là lúc nóng đầu buột miệng thốt ra, hỏi xong nhìn thấy Đường Vinh trừng mắt hoảng sợ, mới phát hiện mình hỏi quá trực tiếp. Vốn dĩ, y có chút xấu hổ, nhưng thấy ánh mắt Đường Vinh lộ rõ phòng bị, thân thể lặng lẽ nhích ra xa, lắc đầu nói, “Thuộc, thuộc hạ không thích.”
Lòng Thụy Vương nháy mắt trầm xuống.
Nhưng cũng không vội buông xuôi. Y đã chấp nhận số phận thì cho dù thế nào cũng phải tranh thủ một lần, Thụy Vương sờ sờ chóp mũi, nói, “Ban đầu bổn vương cũng không thích, nhưng hiện giờ thấy cũng bình thường. Kỳ thật, nam nhân cũng khá tốt mà.” Thụy Vương nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Đường Vinh nói, “Vậy ngươi cảm thấy bổn vương như thế nào?”
Đường Vinh lắc đầu lại gật đầu, ấp a ấp úng nói, “Vương gia rất, rất tốt.”
Tâm trạng Thụy Vương nhẹ nhàng hơn một chút.
“Bổn vương hỏi ngươi, hôm đó bổn vương hôn ngươi, ngươi cảm thấy như thế nào?” Mỗi một câu Thụy Vương nói, câu sau càng chấn động hơn câu trước. Lúc Đường Vinh đến đây, nào biết đụng phải trường hợp như vầy, hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý, hai má đỏ bừng, nhất thời quên mất lễ tiết, há miệng nhả ra một tiếng, “A?” Thụy Vương thấy hắn hoàn toàn choáng váng, lại đổi phương thức hỏi, “Ngươi có cảm thấy bài xích, nghĩa là, có, cảm giác, ghê tởm, không?”
Câu này Đường Vinh biết trả lời, lắc đầu, “Không có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play