Đám dơi phát ra âm thanh “chít chít chít”, rất chói tai, những âm thanh này đối với người tu chân mà nói không tính là khó chịu, phiền nhất chính là chúng nó giống như đám sinh vật không não , đâm đầu vào lớp kết giới phòng ngự trước mặt bọn họ.
Nương theo ánh sáng của dạ minh châu, bọn họ có thể nhìn thấy rõ diện mạo của đám dơi. Sau khi nhìn rõ ràng, họ chỉ cảm thấy một trận ghê tởm, đám này thật sự quá xấu, số lượng lại còn nhiều. Lục tục từng con dơi rớt trên mặt đất, tạo thành một đống đen nghìn nghịt.
Chẳng mấy chốc, trên mặt đất vang lên tiếng “răng rắc răng rắc” của âm thanh nhai nuốt, mọi người trong lòng đều biết chúng nó đang làm gì. Những cái vỏ cua cứng rắn bị chúng nó gặm nát, thanh âm kia tựa như tiếng nhai nuốt xương cốt nghe đến làm người ta lo lắng.
“Ta biết cách ra khỏi nơi này, đi theo ta.”
Tô Bá dùng linh lực xua đuổi đàn dơi trước mặt, đây là nơi đầu tiên hắn cùng nhóm người Tống sư huynh rơi vào, chẳng qua lần này có thêm trận pháp đem bọn họ vây lại mà thôi. Hiện tại trận pháp trùng hợp bị đàn dơi kia phá vỡ, hắn chỉ cần dựa vào ký ức tìm ra lối thoát trước đó.
Những còn dơi không bị choáng vẫn tiếp tục bay về phía trước và kế đó là phía bọn họ, Giang Ninh đem linh lực rót vào trường kiếm, trực tiếp chém ra tạo thành một con đường, không ít con dơi bị hắn chém thành hai nữa, ngửi được mùi máu tươi làm đám dơi còn lại càng thêm hưng phấn.
“Đi thôi.” Có kết giới những con linh thú cấp thấp này không thể làm bọn họ bị thương, nhưng máu của bọn nó cực tanh và thối, ngửi nhiều sẽ gây buồn nôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play