Chân cua sau khi nướng xong, hương vị thơm ngon, vị ngọt từ thịt cua, bản thân cua nhện đã nồng đậm linh khí cũng không bởi vì nướng trên lửa mà mất đi. Thậm chí là Thẩm Phong, người thường xuyên ăn sơn trân hải vị cũng cảm thấy ngạc nhiên, hắn nghỉ thầm ba viên linh thạch thượng phẩm này thật đáng giá.
Ngay cả Thẩm Phong, người giàu nhất cũng nghĩ như vậy, huống chi là Giang Nam và những người chưa từng ăn qua hải sản khác, chỉ có Tô Bá, người thường xuyên đến Bắc Châu, mới có thể kiềm chế được một chút, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc ăn ngon của hắn.
Bên kia, Diệp Lan đã đến chân cua trên chảo nướng chia xong, vội càng nướng những chiếc chân cua còn lại. Trong khi chờ đợi mẻ chân cua tiếp theo chín, anh gọi Tiểu Bạch từ trong không gian ra, ôm nó vào lòng rồi tách lấy thịt cua đút nó ăn.
Có lẽ là bận tâm đến việc có người ngoài ở đây, Tiểu Bạch không có biến về nguyên hình, bỏ đi lớp vỏ, thịt cua dày khoản ba ngón tay, chiều dài của chân cua còn dài hơn so với thân hình của nó.
Trong lúc Diệp Lan còn đang suy nghĩ cắt đôi chân cua, thì Tiểu Bạch đã đưa miệng cắn đứt chân cua rồi nuốt xuống, Diệp Lan thấy thế cũng bất đắc dĩ cười cười, đã có một đoạn thời gian không cho nó ăn thịt, phỏng chừng đã thèm rất lâu rồi.
Tiểu Bạch không mất mấy giây liền đã xử lý xong một đoạn chân cua, Diêp Lan vội tách thêm một đoạn chân thứ hai cho nó. Sợ dầu mỡ dính lên bộ lông xinh đẹp của nó, còn dùng khăn tay quấn quanh cổ nó nữa. 
Giang Ninh ở gần anh nhất, đen toàn bộ động tác nhỏ của anh xem đến rõ ràng, hắn biết Diệp Lan có thể chăm sóc người khác, nhưng không ngờ anh còn có thể chăm sóc linh sủng của mình cẩn thận như vậy, cuối cùng bản thân ngược lại còn chưa ăn miếng nào cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play