Sáng sớm hôm sau, các đệ tử đều tập hợp ở cổng thôn, Diệp Lan tìm một vòng cũng không thấy Giang Ninh.
Lý Sở Sở nước mắt đầy mặt, Lý Thanh đôi mắt cũng đỏ bừng không nói lời nào, Diệp Lan không đành lòng nhìn họ thêm nữa, nên lúc Thiện Thu trưởng lão bảo bọn họ xuất phát trở về, anh cũng không do dự.
Do dự cũng vô dụng, buổi tiệc nào mà chẳng tàn, Diệp Lan lén để lại toàn bộ linh thạch trên người ở trong nhà Lý Thanh, mong rằng số linh thạch sẽ giúp cuộc sống của hai đứa nhỏ có thể tốt hơn một chút.
Mà Giang Ninh sáng sớm đã biến mất tâm, Thiện Thu trưởng lão cũng không lưu lại chờ hắn, bộ dáng một chút cũng không lo lắng cho Giang Ninh, Diệp Lan cũng không nói thêm đều gì, cứ thế theo đội ngũ xuất phát.
Đi được nửa đường, mới thấy Giang Ninh vội vàng đuổi đến ở phía sau, Diệp Lan hỏi hắn đi đâu thế, hắn lắc đầu không nói, Diệp Lan cũng không hỏi nữa.
Nhưng Diệp Lan không biết rằng, sau khi mọi người đi rồi, Giang Ninh đã đến tìm Lý Thanh. Biết Lý Thanh có linh căn, Giang Ninh đưa cho cậu nhóc một phong thơ cùng một số linh thạch. Số linh thạch là để Lý Thanh lo liệu cho muội muội mình, còn phong thơ là để Lý Thanh sang năm có thể được trực tiếp đi Thanh Sơn phái báo danh. Có thư tiến cử của Giang Ninh, cho dù không có phí báo danh cũng có thể thuận lợi đi vào. Hắn nói cho Lý Thanh, chỉ có khi làm chính mình trở nên cường đại, mới có thể bảo hộ người nhà.
Người trẻ tuổi luôn có tấm lòng nhân hậu, tuy Giang Ninh không biết hành động này giúp Lý Thanh nhiều hay ít, nhưng dù sao hắn cũng sẽ làm chuyện này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT