Diệp Lan nghe đến tên Nam Cung Nguyệt liền có chút không bình tĩnh nỗi, anh nhớ không lầm, đây là người đầu tiên tiến vào hậu cung của Giang Ninh. Trước khi xuyên sách, tuy anh chưa xem hết cốt truyện nhưng cũng đại khái lướt qua, anh vẫn nhớ được tên cùng thân phận của vài vị đầu.
Nam Cung Nguyệt chính là người đầu tiên, anh không rõ Giang Ninh và Nam Cung Nguyệt gặp nhau như thế nào, tóm tắt phần giới thiệu viết rằng, hai người gặp nhau khi đang đi dã ngoại ở nước ngoài, Nam Cung Nguyệt bị chưởng môn Dược tộc bắt về làm lô đỉnh, kết quả là trốn thoát và được Giang Ninh cứu. Sau đó thì đi theo Giang Ninh, về sau hai người nảy sinh tình cảm, cuối cùng thì ở bên nhau. Kế đó tu vi Giang Ninh cũng tăng lên nhanh chóng, phỏng chừng cũng nhờ vào thể chất lô đỉnh này có tác dụng.
Xem tình hình trước mắt, chắc là cậu ta đã chạy ra ngoài rồi.
Diệp Lan liếc mắt nhìn Giang Ninh, tên ngốc đó còn đang chăm chú nhìn người ta đánh nhau, không biết rằng tức phụ tương lai của mình sắp bị bắt về làm lô đỉnh, mà hắn không hề có ý định nhúng tay vào. Bắt quá Nam Cung Nguyệt này lớn lên thực sự giống như nữ hài tử, da thịt non mịn, vóc dáng cũng không cao.
Diệp Lan dựa vào Giang Ninh bên cạnh nhỏ giọng nói: “Tìm cơ hội lén lút giúp cậu ta một tay đi.”
Giang Ninh nghi hoặc nhìn anh một cái, nhưng cũng không có lên tiếng phản bác, nhẹ nhàng gật đầu rồi ra hiệu cho Giang Nam và Tô Bá, lén lút nhặt lên mấy viên đá, trộm đánh vào chân những người kia.
“Ai?” Đám đệ tử đó lảo đảo một chút, quay đầu lại phát hiện không có ai, Giang Ninh đã tính trước đường lui khi ra tay, Nam Cung Nguyệt cũng nhân cơ hội này ném một nắm mê hồn tán, rồi lắc mình chạy trốn. Chờ cả bọn tỉnh lại, nhìn nơi Nam Cung Nguyệt đứng, thì đã sớm không thấy bóng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT