Dụ Phồn cảm thấy bây giờ mình đã có thể chấp hai Dụ Khải Minh chỉ bằng một tay, vậy nên sau khi ra viện, cậu lập tức gọi xe về nhà.
Tài xế taxi đã khá bí hơi vì lái xe suốt một ngày, cửa sổ xe đằng trước hạ xuống một nửa.
Anh ta nhìn thoáng qua người ngồi ghế sau: “Anh bạn, mở cửa sổ tí không sao chứ?”
Dụ Phồn nói: “Không sao.”
Gió luồn vào từ ghế trước, ập vào mặt lành lạnh. Dụ Phồn vô thức rụt cằm vào trong cổ áo, mùi hương nhẹ nhàng của nước xả vải lan vào trong xoang mũi.
Cậu nhíu mày, cúi đầu theo mùi hương, nhìn thấy một chiếc áo phao trắng to rộng trên người mình.
“…”
Quên trả áo rồi.
Ngày mai mang đến trường cho cậu ta vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play