Thật ra Dụ Phồn đã lờ mờ cảm nhận được.
Từ sáng đến giờ, cả người cậu rệu rã, đầu nặng chân nhẹ, người khác nói chuyện mà như nghe tụng kinh.
Đã lâu lắm rồi cậu không ốm, cảm giác này còn khó chịu hơn cả vết thương ngoài da thịt.
Môi khô nứt, Dụ Phồn nuốt nước bọt, cổ họng dậy lên một cơn đau đớn khiến cậu không khỏi nhíu mày: “Bỏ tay ra.”
Người bên cạnh không nói chuyện, mấy giây sau, Trần Cảnh Thâm rút tay về.
Dụ Phồn dịch đầu, gối lên cánh tay mình.
“Cậu nên đến bệnh viện.”
Dụ Phồn nhắm mắt lại: “Bớt lo chuyện bao đồng.”
Bên cạnh không còn âm thanh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT