Chuông tan học reo, Dụ Phồn xoay người vào lớp, suy nghĩ duy nhất trong đầu là.
Hôm nay về nhà phải xé bức thư tình kia đi.
Lúc đi qua tổ hai, Vương Lộ An không nhịn được kéo áo cậu lại, hỏi: “Vừa nãy mày với Trần Cảnh Thâm ở ngoài hành lang nói chuyện gì đấy, tâm sự vui vẻ thế.”
“Con mắt nào của mày nhìn thấy tao tâm sự với cậu ta?”
Bốn mươi học sinh trong lớp ngoại trừ hai mày, cộng thêm Phóng Cầm nữa là tám mươi hai con mắt đều nhìn thấy.
Cậu ta nhìn sắc mặt Dụ Phồn, dám nghĩ nhưng không dám nói.
Dụ Phồn về chỗ, quyển vở chép bài nộp khi nãy đã trở lại mặt bàn cậu.
Sáng nay tổ trưởng thu bài vội quá, cậu chỉ kịp tiện tay viết tên lên rồi đưa nộp chứ cũng không mở ra xem qua.
Chữ viết bằng tay trái thì đẹp được cỡ nào? Người bình thường dùng tay trái còn chẳng viết được nữa là, chắc chắn là do Phóng Cầm soi bài tập của cậu quá kĩ nên mới tìm ra được manh mối trong nét chữ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT