Edit: Dứa đại ca
“Lão Triệu, ông đừng nói bậy.” Vu Hạo Hoài quay đầu đi, giọng điệu không tốt lắm.
Triệu Đông Tường có lẽ không nghe ý cảnh cáo trong câu nói đó, hoặc cũng có thể ông ta đã nghe ra, nhưng sự sợ hãi trước mắt lại khiến ông ta không còn quan tâm những thứ đó, chỉ muốn biểu đạt tâm trạng lúc này của mình: “Tôi nói là, nếu như Tào Tĩnh gặp bất trắc gì, vậy chúng ta bây giờ đi tìm cô ta thì có ý nghĩa gì nữa chứ?”
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, căn phòng phát ra màu xám xanh, mấy người bọn họ đều có cảm xúc phức tạp. Ý kiến của Vu Hạo Hoài lúc này lại càng đặc biệt quan trọng, anh ta là người có sức chiến đấu cao nhất trong số mấy người bọn họ, lại có kinh nghiệm điều tra, hẳn có thể đưa ra phán đoán chính xác.
Triệu Đông Tường còn cố ý nói thêm một câu: “Cậu nói đi, cảnh sát Vu.”
Nhưng ngoài dự đoán của Triệu Đông Tường, Vu Hạo Hoài lại dứt khoát từ chối: “Không được. Cho dù chỉ còn một con đường sống, chúng ta cũng không thể buông tay mặc kệ cô ta được.”
Triệu Đông Tường lập tức nghẹn họng, làm việc tốt như vậy, kẻ tiểu nhân thất tín bội nghĩa lại thành chính ông ta. Hay cho một cảnh sát cao lớn uy nghiêm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT