Edit: Dứa
Lúc này cũng không biết là mấy giờ đêm rồi, bóng đêm dày đặc tăm tối phối hợp với lâu đài cổ tản ra ánh sáng lạnh, nhìn như cảnh tượng đã kéo dài suốt bốn trăm năm. Mấy người bọn họ đều ngây ngẩn cả ra, không ai dám tùy tiện bước lên.
Triệu Đông Tường hỏi: “Xác định là nơi này à?”
“Tên ngốc nhà ông, vệt nước tuyết còn đọng ở chỗ này, cửa vẫn còn ướt, không phải chỗ này thì là chỗ nào hả?” Miêu Phóng có lẽ vì quá lạnh, lúc nói chuyện cũng mang theo cơn giận.
Cổ họng Vu Hạo Hoài cũng khô khốc, anh ta không ngừng nghĩ đến chuyện đã xảy ra khi trên vòng xoay ngựa gỗ, ngay cả ngựa gỗ cũng có thể biến thành quái vật từ địa ngục chạy ra, huống hồ là căn nhà ma trước mắt này…
Bên ngoài tuyết rơi ngập trời, Miêu Phóng bị đông lạnh đến mức đầu óc mơ hồ, những người còn lại cũng không tốt hơn là bao, đều quấn chặt áo bông đứng tại chỗ do dự. Lúc này Triệu Đông Tường mới đề nghị: “Không bằng chọn hai người cùng đi vào đó, đỡ cho đến lúc khi gặp thấy gì nguy hiểm, cũng dễ đối phó hơn.”
Những lời nào chẳng khác gì ngầm nói “Một khi có người chết ở trong đó, bên ngoài vẫn còn mấy người nữa”. Những người khác đều nghe hiểu ý trong lời đó, lại lười phản ứng lại, chỉ có Diệp Gia Văn lắc đầu, đề nghị nói: “Tôi đề nghị mọi người nên cùng đi vào với nhau, loại thời điểm này nếu tách ra mới càng dễ xảy ra nguy hiểm, huống hồ bên nhà gương còn có đám người anh Lãng, chúng ta chắc tạm thời không có nguy hiểm gì đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT