Lúc này Thẩm Như Ý mới bị thu hút đến. Lông mày cô nhướn lên, động tác trong tay cũng dừng lại.
Thím Lưu giống như đạt được cổ vũ vui vẻ ra mặt, tiếp tục nói: “Thím nghe được rất rõ ràng, nữ thanh niên trí thức đó nói là ghét bỏ cả nhà bà cụ Thẩm quá ầm ĩ, bảo bọn họ nói nhỏ chút.”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó hả, bà cụ Thẩm thật sự không lên tiếng nữa! Cái này này, thím nói này, vì hai ba hạt bụi, mà sẵn lòng đưa người ngoài đến nhà mình ở, cháu nhìn xem làm cái này, chính là dù mình trong nhà muốn làm gì thì cũng phải nhìn sắc mặt của người khác!”
Thẩm Như Ý cười không nói, cũng không nói Cố Hứa Thiến còn không phải hai ba hạt bụi, cô ta đưa tiền hẳn hoi đấy, nếu nói ra đoán chắc thím Lưu sẽ lập tức tươi cười mời người ta về nhà mình.
Nhưng nói đi còn nói lại, Cố Hứa Thiến sẵn lòng bỏ nhiều tiền ra như vậy, cũng không phải vì nhà họ Thẩm có phòng trống, mà là vì người —— vì Thẩm Thụ.
Cố Hứa Thiến ở nhà họ Thẩm kìm nén mấy ngày nay, đoán chắc đã muốn tức điên lên, có lẽ  không bao lâu nữa sẽ chuyển về khu nhà ở của thanh niên trí thức thôi, vì cái gì sao, người sáng suốt đều hiểu rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play