“Đang nhìn cái gì?”
Sau lưng truyền đến tra hỏi, Thẩm Như Ý nhún vai, “Em nghĩ vị trí này không tệ.”
Quý Nhược Tùng trầm mặc. Đúng là vậy, ban đầu vốn là đất nhà anh. Lúc đó vào thời kỳ nghiêm trị, trong thôn có mấy người đỏ mắt, bà cụ Thẩm dẫn đầu "Thảo phạt" nhà anh ấy, một số người trong đó chê nhà anh chiếm diện tích lớn, phải nhường cho bọn họ. Sau đó đất cũng nhường cho rồi, nhưng mắt thấy không lâu sau bà cụ nhà họ Quý và hai vợ chồng nhà họ Quý liên tục đi theo nhau, đều cảm thấy nhà anh xúi quẩy, không có hộ nào dám đến xung quanh đây ở nữa.
Thế là cứ như vậy bị bỏ trống.
Trong lúc Quý Nhược Tùng không nói chuyện, lại đột nhiên cảm giác mu bàn tay ấm áp.
“Được rồi, chúng ta đi.”
Thẩm Như Ý nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to của anh một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT