Thẩm Như Ý để mặc cho Thẩm Nghênh Đào nắm chặt tay của mình, cô muốn nhìn xem Thẩm Nghênh Đào còn muốn nói gì, làm cái gì nữa?
Thẩm Lập Quốc nghe thấy giọng nói mềm mại của Thẩm Nghênh Đào, lúc này mới cười lại, “Đúng đúng, Nghênh Đào nói đúng, mẹ con mấy người lâu rồi không gặp như vậy, nên nói chuyện với nhau một chút."
Thẩm Nghênh Đào liền dẫn người trở về phòng của mình.
Tô Tuyết vừa vào nhà, liền đánh giá xung quanh, “Nghênh Đào, đây chính là phòng của con? Lớn thì có lớn, nhưng sao nhìn cứ thấy cũ vậy, phòng kiểu này ở thế nào được chứ?”
Bà ta nói xong, có hơi ghét bỏ phẩy phẩy ít bụi không hề tồn tại ở trước mặt.
“Mẹ, không sao cả, con không ngại. Chỉ là, căn phòng này ban đêm ngủ có hơi. . . Được rồi, không có gì.”
“Cái gì không có gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT