Thẩm Như Ý sửng sốt một chút, sau đó nhìn về phía Quý Nhược Tùng yên lặng không nói gì.
Cô cũng không ngu, vừa rồi kịp thời dừng cuộc nói chuyện với Đại đội trưởng lại cũng là bởi vì thấy anh không mấy thoải mái.
Cho dù Quý Nhược Tùng là một người có thể cần cù làm việc cũng không nói lăng lung tung, nhưng thành phần gia đình không tốt lại đè chặt lên anh, ngay cả ánh mắt của Đại đội trưởng cũng có chút khác thường.
Sao Thẩm Như Ý có thể không nhìn ra Quý Nhược Tùng do dự, nhưng cô biết cái gì mình không nên nói, suy nghĩ của Quý Nhược Tùng không phải vài ba lời của cô là có thể cởi ra. Nhưng mà không sao cả, ánh sáng sẽ lập tức đến ngay, chờ bọn họ thuận lợi tham dự cuộc thi thi đại học rồi thì toàn bộ cũng sẽ giải quyết dễ dàng.
Quý Xảo Vân bị Quý Nhược Tùng cắt ngang, mắt to lóe lên vẻ mơ hồ, khẽ nói chuyện, “Anh, làm sao vậy?”
Thẩm Như Ý nói tiếp: “Không sao, em đừng quan tâm tới anh em. Anh em đang xấu hổ đấy.”
Quý Xảo Vân bừng tỉnh hiểu ra gật đầu, trên mặt hiện lên nụ cười đáng yêu, “Được rồi, nhưng em thấy vui thật, chị Như Ý, có phải sau này chị có thể thường xuyên tới nhà em hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play