Tiếng mở khóa vân tay truyền đến làm Cung Du hoảng sợ, sau đó anh vội vàng tháo nhẫn ra nhưng chiếc chiếc nhẫn lại vừa khít tay anh nên anh vất vả lắm mới có thể tháo ra.
Quan Hành đóng cửa lại, hắn nghe thấy tiếng sột soạt trong phòng khách nên vừa thay giày vừa cười gọi Cung Du: “Anh tỉnh rồi ạ? Anh xem em mang gì về cho anh này?”
Nghe thấy tiếng dép lê của Quan Hành đến gần thì Cung Du vội vàng vừa lăn vừa bò trở lại sofa, hai tay giấu sau lưng không ngừng tháo nhẫn, khi đối diện với đôi mắt của Quan Hành thì lập tức thấy chột dạ.
“Cậu đi ra ngoài mua cái gì thế? Là nguyên liệu nấu ăn hả? Tôi còn muốn mua cà chua đó, kết quả là cậu đã đi một mình rồi.”
Nói xong thì anh đút tay vào túi quần rồi đi về phía Quan Hành sau đó Quan Hành lại ngăn anh lại: “Anh ngồi đi ạ, không cần qua đây đâu anh. Em có mua cà chua rồi, em đoán là gần đây anh có lẽ sẽ muốn ăn.”
Cung Du mấp máy môi sau đó nghe lời quay lại ngồi trên sofa, anh lén lút dùng sức tháo chiếc nhẫn ra từ xương ngón tay làm da tay và các đốt ngón tay đều nóng rát.
Không biết Quan Hành có biết hành động lén lút của Cung Du hay không, nhưng sau khi hắn nhìn Cung Du một cái thì quay người vào phòng bếp muốn thu xếp mấy thứ hắn đang xách trên tay, sau khi xong xuôi thì hắn quay lại phòng khách nói chuyện với Cung Du.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT