Cung Du cúi đầu nhìn xuống chiếc nhẫn trên bàn tay, anh không tự chủ mà thả nhẹ hơi thở, anh nhìn sang chỗ trống cạnh mình, người ấy đã đi làm bữa sáng, anh nhìn một chút rồi thở dài rồi lại rũ mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay trái của mình.
Lúc trước đây khi quay phim thì mọi người đều nói ngón tay của anh rất đẹp, nhưng không biết lúc đeo nhẫn thì ngón tay ấy sẽ đẹp như thế nào nữa.
Hơn nữa, so với vẻ đẹp xuất chúng của Cung Du thì người trong đoàn phim đều nói họ càng hâm mộ người có được Cung Du.
Lúc anh đang chìm trong hồi ức thì cửa phòng được mở ra, Quan Hành thò đầu vào nhìn, thấy Cung Du đã tỉnh thì hắn vui vẻ len vào phòng: “Anh ơi, trùng hợp quá, em vừa làm cơm xong thì anh tỉnh.”
Cung Du cuống quýt giấu tay trái được Quan Hành đeo nhẫn vào chăn rồi cứng ngắc nói: “A, mới tỉnh, mới mở mắt.”
Anh theo bản năng không muốn Quan Hành biết mình biết việc chiếc nhẫn nên đã lén tháo chiếc nhẫn ra và cầm nó trong lòng bàn tay định lát nữa sẽ để lên tủ đầu giường của Quan Hành.
Quan Hành đi đến cạnh giường muốn đỡ Cung Du dậy nhưng Cung Du lại xua tay ngăn cản hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT