“Sao vậy, trong đó bẩn lắm sao? Sắc mặt của em sao giống như nhìn thấy thứ gì bẩn thỉu vậy? Chẳng lẽ là có người không dội WC à?
Cung Du có chút tò mò, muốn xem thử thứ mà Quan Hành nhìn thấy.
Quan Hành gật đầu, vừa đồng ý với lời Cung Du nói, vừa vươn tay ngăn anh tiếp tục tiến lên, xuyên qua khe cửa liếc nhìn góc áo của Hứa Mân:
“Ừ, cũng gần giống như vậy.”
Tuy Cung Du không hiểu vì sao Quan Hành lại đột nhiên lộ ra sắc mặt như vậy, nhưng anh vốn chạy từ trong văn phòng ra, sự tận tụy từ trong xương cốt khiến Cung Du cảm thấy mình không nên sao nhãng nhiệm vụ, phải làm việc mọi lúc, cho nên anh cũng không hỏi thêm gì nhiều, chỉ mím môi, có chút không nỡ kêu Quan Hành rời đi:
“Vậy, vậy nếu em lại nhớ anh... Không, ý anh là nếu có chuyện gì cần anh đến đây gặp em thì em lên WeChat nói với anh một câu, anh sẽ nhanh chóng đến đây.”
Quan Hành thật sự không có cách nào chống lại được bộ dạng này của anh, hắn không nói gì, mà tiến lên nhẹ nhàng ôm Cung Du một cái, dùng ngón giữa và ngón áp út gỡ khẩu trang xuống, cúi đầu hôn Cung Du: “Đi đi anh, nhớ uống nhiều nước, em nhìn thấy trong văn phòng anh có ấm nước, đừng lấy nước ở pantry office.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play