Khi Quan Hành rửa xong chén đũa, thì hắn ôm Đa Đa trong tay và đi tới nhà của tổ đạo diễn, lại vừa khéo thấy được ý đồ động tay động chân với Cung Du của Hứa Mân.
Thấy thế, Quan Hành trực tiếp sải bước qua đó, thản nhiên đẩy Hứa Mân đang muốn dựa vào bờ vai của Cung Du ra, hắn quay lưng về phía Hứa Mân và nói với Cung Du:
“Anh, Đa Đa đoán chừng là nhớ anh lắm, nên cứ gọi liên tục.”
Quan Hành phớt lờ Hứa Mân, nhưng chờ đến khi Cung Du đón lấy Đa Đa từ trong lồng ngực hắn, Quan Hành mới nghiêm túc nhìn Hứa Mân một cái, nhìn chằm chằm hắn ta cho đến lúc toàn thân đều hoảng sợ thì Quan Hành mới mỉm cười chào hỏi Hứa Mân: “Chào tổng giám đốc Hứa.”
Hứa Mân nhớ tới việc mình bị Quan Hành ngăn chặn nên nhất thời không nói lời nào, nhưng cảnh tượng này ở trong mắt Cung Du thì Cung Du lại cho rằng Hứa Mân coi thường Quan Hành, cố ý ra vẻ ta đây với Quan Hành nên mới lạnh nhạt như vậy, vì vậy anh liếc Hứa Mân một cái rồi ôm chú chó, hất người ra khỏi vai hắn ta ngay lập tức và xoay người bước về phía cửa.
Hứa Mân bị Cung Du đụng mạnh làm cho loạng choạng hai lần, trong vô thức đỡ lấy tường viện bị đóng băng, thầm hận bản thân không thể kiềm chế bản tính động tay khi đối mặt với Cung Du, hắn ta âm thầm cảnh báo mình cần phải tính việc lâu dài, không thể để Cung Du tiếp tục chán ghét mình.
Trong lòng nghĩ tới đây, sắc mặt của Hứa Mân bình tĩnh trở lại, liền duỗi tay mời Quan Hành vào nhà cùng hắn ta: “Đi thôi Tiểu Quan, chúng ta cùng vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT