“Mùi trà xanh nồng nặc trên người thằng nhóc này, vậy mà cậu không ngửi được à?” Hứa Mân tức giận hét lên đến mức âm thanh hơi vỡ. 
Hắn ta chưa bao giờ chịu uỷ khuất gì, cho đến nay hầu như tất cả những rắc rối đều do trà xanh chết tiệt này bên cạnh Cung Du gây ra, cho dù hắn ta muốn tham gia chương trình này để theo đuổi được Cung Du và nỗ lực kiềm chế sự thiếu kiên nhẫn trong lòng đối với chương trình ngu ngốc này thì Hứa Mân cũng không có ấm ức đến mức này. 
Khi chất vấn Cung Du, theo bản năng Hứa Mân muốn chỉ vào mặt Quan Hành nhưng khi nhìn thấy hắn khẽ nghiêng đầu bên cạnh Cung Du rồi nhìn về phía hắn lộ ra ánh mắt hung ác nham hiểm thì sức lực vừa duỗi thẳng ngón tay của hắn ta đột nhiên yếu đi. 
Ký ức bị Quan Hành đánh liên tục trong nhà vệ sinh lập tức ùa về trong tâm trí, hắn ta không thể quên được nỗi nhục nhã khi phải co ro trong buồng nhà vệ sinh nên đương nhiên trong lòng rất sợ hãi Quan Hành, lúc đó dám lớn tiếng chất vấn Cung Du như vậy cũng là bởi vì mấy ngày gần đây Quan Hành luôn lộ ra dáng vẻ yếu ớt việc này làm hắn ta tạo thành ảo tưởng. 
Cung Du có chút không quen với từ trà xanh nhưng anh hiểu được đây không phải là một tính từ tốt và không nên được gắn với Quan Hành, thế nên anh nhíu mày nói: “Tổng giám đốc Hứa nhất định tự giới thiệu ép người khác chấp nhận sử dụng sao?”
Lồng ngực Hứa Mân phập phồng che lấp vị trí trái tim, môi run run, xem ra thật sự rất ủy khuất, dùng lực giậm chân tại chỗ chỉ vào Quan Hành và tranh cãi với Cung Du: “Không phải tôi! Cậu ta mới đúng!”
Cung Du nhìn tay Hứa Mân đang kề sát nhướng mày nói: “Ngài còn muốn đánh tôi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play