Quan Nghệ đối với việc Quan Hành ăn cắp con chó đi vẫn canh cánh trong lòng luôn nghĩ đến việc gọi điện mắng cho hắn một trận, nhưng mỗi lần gọi điện cho Quan Hành không phải là đang gọi điện thoại cũng chính là tạm thời không nhận máy, làm như bản thân là một người bận rộn ngược lại Quan Nghệ như đang cố tình gây sự. 
Sau khi ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, trạng thái của Cung Du và Quan Hành rõ ràng là tốt hơn nhiều so với trạng thái của tuần đầu tiên ghi hình, tâm trạng tĩnh mịch của Cung Du cũng vì nhiều chuyện đến mà trở nên vui vẻ hơn. 
“Đa Đa, bố sẽ đi tham gia chương trình cùng anh.” Cung Du nửa quỳ trên mặt đất, ôm cái đầu nhỏ của Đa Đa ngồi trên ghế sofa nhìn chằm chằm nó một lúc vẫn không nhịn được hôn lên trán nó: “Con là muốn đi cùng bố, hay là đến gửi nuôi ở trung tâm rồi chơi cùng với các bạn nhỏ?”
Là một giống chó St. Bernard nguyện ý sống chung với người khác, tính cách của Đa Đa giống như mẹ của nó nhìn thấy Cung Du có giọng nói dịu dàng như vậy nó càng vui hơn lập tức dụi tai vào cổ Cung Du để tỏ ra thân thiết làm Cung Du vui vẻ đến mức không thể ngăn nổi nụ cười trên môi. 
“Ôi, Đa Đa dễ thương quá à?” Cung Du lo lắng sẽ làm tổn thương Đa Đa nên chỉ dám dùng lòng bàn tay vuốt nhẹ đầu của chú chó con, từng chút từng chút vuốt ve long của nó nhìn thấy chó con nheo mắt lộ ra biểu tình thoải mái: “Vậy bố sẽ mang Đa Đa cùng đến chương trình được không nào?”
Đa Đa lớn tiếng sủa “gâu gâu”.
Khi Cung Du chơi đùa với chó con, Quan Hành đang dọn phòng vô ý quay đầu lại hắn nhìn thấy nửa phần eo của Cung Du đang cong mông trêu chọc chó con, hai gò má đột nhiên nóng bừng thậm chí đôi tai cũng bị nóng lên như thiêu đốt. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play