Tai cậu như đang bị điếc tạm thời. Cậu không thể nghe rõ âm thanh thế giới bên ngoài gửi đến cho cậu.
Đôi lông mày tuấn tú của người đàn ông nhíu lại, vẻ mặt không được kiên nhẫn: “Tôi chưa từng thấy người nào ngu ngốc như em, ngay cả đứa trẻ trong bụng cũng đánh mất.”
Nửa đêm, Giang Sùng Châu nhận được điện thoại của Đan Mạt. Anh vừa nhận cuộc gọi thì đầu dây bên kia đã tắt máy, khi anh gọi lại thì tín hiệu điện thoại bên kia đã bị ngắt.
Ngày hôm sau, khi anh đến chỗ ở của Đan Mạt, anh nhìn thấy Đan Mạt nằm bất tỉnh giữa vũng máu.
Đám người kia sợ gặp rắc rối, ngoài trời thì lạnh cóng, vùng ngoại ô phía Đông cũng khá xa xôi. Tầm tám giờ tối, khi trên đường gần như không có mấy người qua lại, bọn gã đưa Đan Mạt về nơi cậu ở. Ánh đèn bên trong nhà kho lúc sáng lúc tối, số lần Đan Mạt nhấc mí mắt lên rất ít, hơn nữa bọn gã thật sự sẽ không làm gì Đan Mạt.
Đan Mạt bị bỏ lại trong nhà suốt một đêm. Khi được đưa đến bệnh viện, cậu gần như không còn sống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play