Nghe được lời nói của Đan Mạt, trái tim của người đàn ông như bị lưỡi dao sắc bén đâm vào. Trước đây anh đưa Đan Mạt ra khỏi Gia Dạ đúng là vì thấy đối phương đáng thương, nhưng sau đó tính chất sự việc dần thay đổi.
Nhưng Đan Mạt có tư cách gì mà lên án công khai anh.
Giang Sùng Châu vốn là người kiêu ngạo, sao có thể chịu được việc bị một chàng trai anh đưa ra từ nhà thổ chỉ trích. Giống như thẹn quá hoá giận, rõ ràng trong tiềm thức anh biết mình đã làm sai điều gì, nhưng khuôn mặt tuấn tú của anh vẫn tối sầm lại.
Tiếng nói tựa như cơn gió lạnh buốt giá của mùa đông khiến lòng người lạnh buốt: “Em đang trách tôi à?”
“...” Đôi mắt của Đan Mạt trầm lặng như nước. Ánh mắt cậu nhìn người đàn ông không còn nỗi nhớ nhung và sự ỷ lại quen thuộc nữa, chút ánh sáng nhỏ bé cũng dần mờ đi. Ngay cả Giang Sùng Châu cũng đã quên, cơ sự bắt đầu từ đâu?
Cách đây không lâu, anh và Thư Ninh đi ra ngoài, khi trở về mới phát hiện ra Đan Mạt bị anh nhốt trong nhà. Khi Đan Mạt muốn xin anh một cốc nước, ánh mắt của cậu không như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT