Cuối cùng vẫn còn thừa rất nhiều.
Thấy lớp mỡ vàng nổi lềnh bềnh trên canh gà, Đan Mạt chỉ cảm thấy buồn nôn.
Tới mùa đông rồi, đồ ăn lưu cữu một hai ngày cũng không sao, Giang Sùng Châu bảo cậu ngày mai lại ăn tiếp.
Gần tới lúc Giang Sùng Châu rời đi, Đan Mạt run rẩy nói một câu: “... Anh… Chỗ này lạnh lắm.”
Cậu thật sự không chịu nổi mới có thể dùng thái độ khẩn cầu nói với người đàn ông.
Thật ra Giang Sùng Châu vào nhà cũng cảm thấy được hơi lạnh lẽo, nào so được với cơ ngơi thoải mái ấm áp của Thư Ninh. Nhưng thứ anh nghĩ đến chính là trở lại xe sưởi ấm, sau đó về nhà sớm một chút, hoàn toàn xem nhẹ Đan Mạt.
Đầu óc Đan Mạt choáng váng. Từ tối hôm qua Giang Sùng Châu đưa cậu tới đây, cậu đã cảm thấy lạnh, hôm nay cậu đã thức cả ngày.
Có lẽ do cậu đã quen với cái lạnh nên mới có thể mạnh mẽ chống đỡ cho đến khi người đàn ông tới đây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT