Chất lỏng cay cay rót vào cổ họng, thứ nước lỏng lẻo trong suốt tràn ra bên ngoài, chảy dọc xuống theo khoé môi. Đan Mạt bị sặc tới khí quản, không nhịn được ho khù khụ, khuôn mặt tái nhợt cũng phiếm đỏ.
Một dáng vẻ đáng thương tới cực điểm, khiến người ta không nhịn được muốn chửi bới, phá hoại.
Cảm giác được những người xung quanh gần như đang tập trung vào mình, Đan Mạt biết những ánh nhìn đó có ý nghĩa gì. Đan Mạt giống như một con cừu non đi lạc lẻ loi một thân một mình tiến vào giữa bầy sói, chỉ muốn chạy nhanh khỏi nơi này.
Giang Sùng Châu buông chén rượu xuống, cười với gã đàn ông: “Đã được dạy dỗ.”
Chỉ là người ta không nhìn ra chút tươi cười nào trên khuôn mặt tuấn tú kia, thậm chí còn có chút lạnh sống lưng. Tính cách của Giang Sùng Châu vốn dĩ đã không được tốt. Lúc không ai chọc tới anh thì hiền lạnh hoà nhã, nhưng bây giờ rất rõ ràng là anh đang nổi giận.
Ăn xong một bữa cơm thì trời đã khuya. Mặc dù ngã đàn ông bên cạnh thành thật hơn một chút, nhưng vẫn không cảm giác được Đan Mạt có bất kỳ sự lơi lỏng nào.
Khoang miệng dường như còn sót lại một chút hương rượu, lẫn vào đó là vị cay nồng khiến Đan Mạt không được thoải mái.
Lúc kết thúc, Trương Vân Thích đi tới, rất tự nhiên đăt cánh tay trên vai cậu, môi mỏng dán vào bên tai cậu, thấp giọng hỏi: “Là ai nói, A Châu sẽ không để người khác bắt nạt cậu, hửm?”
“...” Lúc này cậu mới trì trệ nâng mắt lên nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT