Sắc mặt người đàn ông trầm xuống, giống như một quả bom hẹn giờ có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Anh cho xe dừng lại bên ngoài một ngôi nhà ở ngoại ô phía đông, sau đó mở khóa cửa xe, xuống xe rồi vẫn thấy Đan Mạt còn ngồi ngẩn ngơ ở trong xe, không có bất kì động tĩnh gì.
Một hành động nhỏ của chàng trai không hợp ý anh đều có thể dễ dàng khiến anh tức giận.
Giang Sùng Châu đi đến phía sau xe, mở cửa ra, lạnh lùng nói: “Cậu không biết tự xuống xe à?”
“Xin, xin lỗi…”
Đan Mạt nói rất ít, nói đi nói lại cũng chỉ có hai chữ đó. Cho dù người đàn ông có nói với cậu cái gì, cậu cũng không thể đáp lại đối phương bằng một câu nhiều chữ hơn, cũng không có cách biểu đạt cảm xúc của bản thân với người đàn ông.
Cậu luôn tỏ vẻ vâng vâng dạ dạ, không còn sự ỷ lại vào người đàn ông giống như lúc trước, như thể một tháng cậu thoát khỏi Gia Dạ là một giấc mộng không chân thật, chìm đắm trong giấc mơ rồi lại thức giấc. Cậu không còn giữ lại chút đồ vật nào thuộc về A Châu, điện thoại bị Giang Sùng Châu ném vỡ rồi, cậu cũng không thể tuyệt vọng quay đầu lại nhìn xem Giang Sùng Châu đã từng đối xử với cậu tốt như thế nào.
Đan Mạt cố tự cổ vũ cho tinh thần mình phấn chấn lên, đi theo sau lưng Giang Sùng Châu, cũng không biết chuyện gì đang chờ đợi mình.
Căn hộ này đã bỏ hoang mấy năm, vừa mở cửa đã có mùi ẩm mốc xộc vào trước mặt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT