Trước đó, nếu không phải bị Tống Lão Căn ngăn cản thì lúc này chắc hẳn nàng đã đến kinh thành, nhưng lão gia tử cũng không làm sai. Hơn nữa, nếu không phải lão gia tử muốn nuôi hổ thì nàng sẽ không có Vạn Linh Viên này.
Trước đây, Tống Anh đã từng nhắc tới chuyện đến kinh thành với lão gia tử, nhưng lúc ấy lão gia tử không đồng ý, ông nói chờ Tống Tuân thi đậu rồi hẵng nói.
Bây giờ đã tới lúc Tống Tuân thi cử, trong lòng lão gia tử cũng vô cùng lo lắng.
Vừa hy vọng Tống Tuân thi đậu cử tử, lại sợ công danh cử tử này không đủ để bảo vệ Tống Anh.
Vì vậy, khi nhìn cảnh trí trong vườn lúc này, tuy trong lòng ông vui mừng nhưng cũng lo lắng không nói nên lời.
Liên tục thi ba vòng, Tống Tuân vốn tưởng rằng bản thân mình sẽ bệnh nặng một trận nhưng lại vượt qua một cách thần kỳ.
Không chỉ như thế, lúc hắn rời khỏi hào xá*, khuôn mặt còn trông có tinh thần hơn những học sinh khác, ngoại trừ trên người hơi hôi thì thậm chí còn không thở dốc. So sánh với nhau, đám người Ngu Thanh và Lục Giai cùng bước vào trường thi với hắn trông chật vật hơn nhiều!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play