Tống Lão Căn thật sự vô cùng khiếp sợ. Ông chỉ là một người quê mùa, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện có một ngày lại có thể nhìn thấy nhưng dã thú dũng mãnh như thế.
“Nhị Nha, bây giờ ngươi có tiền như vậy, nếu ca ca ngươi không thi đậu cử tử, không thể trở thành cử nhân đại lão gia thì phải làm sao? Thương nhân sợ nhất chính là gặp phải tham quan. Nếu ngươi không có chỗ dựa thì tiền sau này kiếm được đều là của người khác.” Tống Lão Căn u sầu đến mức sắp rụng tóc.
Trước đó, ông chỉ tưởng là một khu vườn nhỏ nên không hề để bụng.
Nhưng bây giờ, vừa nhìn thấy nơi này thì vô cùng hoảng sợ.
Nhiều đất như vậy, nếu dùng để trồng lương thực thì sẽ thu hoạch được bao nhiêu?
Tống Anh bị lão gia tử chọc cười: “A gia, người yên tâm đi. Ta nuôi rất nhiều đả thủ, nếu có người dám cướp bạc của ta thì ta sẽ bảo đả thủ lén cắt cổ bọn họ...”
“Vậy thì không được, giết người chính là phạm pháp...” Tống Lão Căn hoảng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play