Tổng Tài Nghiện Vợ [H văn]

chương 5: Tôi muốn ăn em trước, có được không?


9 tháng

trướctiếp

Chương 5:

Ngày hôm sau

Tranh Nhi đã dậy sớm từ 7h ,tuy vậy cô vẫn không muốn ra ngoài vì tiết trời đã bất đầu lạnh và chuyển dần sang mùa đông,Tranh Nhi mơ hồ trên giường và nhìn ra cửa sổ bên ngoài cửa sổ phía ngoài là sương mù vô cùng dày đặt, cũng phải vì đây là tần 2 nó rất cao!

Tranh Nhi nằm ôm chăn trên giường hồi lâu thì có tiếng gõ cửa, tiếng gõ cửa như bừng tỉnh cô trở lại, cô vẫn còn mơ màng trong chăn mà nói

“Vào đii , của không khóa”

“Cạch ”

Tiếng mở cửa vang lên là một cô giúp việc lớn tuổi, người này vô cùng lạ mặt tuy ở đây cũng đã vài hôm nhưng Tranh Nhi trước giờ vẫn chưa thấy người này bao giờ, cô chưa kịp để người kia nói mà cướp lời nói trước

“Bà là ai vậy?”

Cô giúp việc vô cùng lịch thiệp nói

“Thưa phu nhân tôi là giúp việc ở đây, phụ trách về bếp núc, à tôi quên nói,phu nhân cứ gọi tôi là dì Viên là được, Viên là tên của tôi ”

Người giúp việc nói một lèo khiến Tranh Nhi nghe xong cũng chẳng nhớ gì, cô ngay lập tức tra hỏi

“Bà vào đây có việc gì không ạ ”

“Thưa phu nhân thiếu gia yêu cầu cô pha giúp cậu ấy một tách cà phê mang lên phòng làm việc”

“Ừm , tôi biết rồi,đợi tôi một lát tôi sẽ làm ngay”

Nghe cô nói xong dì Viên nhanh chóng lui xuống,Tranh Nhi cũng lê từng bước nặng nhọc xuống giường để đi vệ sinh cá nhân

Khi làm xong cô chợt nhận ra là quên chưa hỏi xem Tề Mặc muốn uống cà phê ngọt hay đắng? thế là Tranh Nhi đến phòng làm việc của Tề Mặc cô bước vào thấy anh bận rộn cô chỉ hỏi ngắn gọn

“Anh muốn uống cà phê có đường hay không đường”

Tề Mặc không vội trả lời mà nói

“Lại đây”

Tranh Nhi đứng hình vài giây nhưng cũng nghe Theo lời anh tiến lại gần anh hơn

Tề Mặc chớp nhoáng thời cơ kéo cô vào lòng mình và nói

“Sao hả,em muốn hỏi gì?”

“Em muốn hỏi anh muốn uống cà phê có đường hay không đường?”

Tề Mặc phân vân không vội trả lời mà nói

“Tôi chưa biết”

Tranh Nhi có vẻ khó hiệu hỏi thêm một câu

“Anh muốn uống cà phê trước hay ăn sáng trước?”

Anh mỉm cười vừa nhìn cô vừa đưa tay lên tóc cô vuốt ve nói

“Tôi muốn ăn em trước, có được không?”

Tranh Nhi vô cùng lúng túng, gương mặt cô đã dỏ ửng lên vì ngại ,tuy không phải lần đầu nhưng cô vẫn vô cùng ngại ngùng, không để cô suy nghĩ lâu Tề Mặc lại nói

“Sao hả? có được không?”

"K.. không được "

Tề Mặc nheo mắt nhìn cô nói

“Sao lại không được hả bé con?”

Tranh Nhi lúng túng vô cùng, giường như trong đầu không còn nhiều chất xám để trả lời nữa, cô biện đại một lý do

“Chúng ta vẫn chưa kết hôn”

Tề Mặc nghe xong có vẻ không hề hài lòng tí nào

“Sao chứ? chưa kết hôn? tôi nói cho em nghe nếu tôi đã muốn em có chạy đằng trời cũng không thoát, chẳng qua là bây giờ tôi vẫn cho em thời gian thôi ” 

Tranh Nhi nghe xong thở phào nhẹ nhõm , cô vội rời khỏi vòng tay của Tề Mặc đứng trước mặt anh dõng dạc nói

“Thế anh có cần cà phê nữa không?”

“Hhm….,đem vào cho tôi một tách cà phê không đường”

Tề Mặc do dự hồi lâu mới đưa ra quyết định

“Vậy để em xuống pha”

“Ừm”

Cuộc đối thoại như dừng lại tại đây,Tranh Nhi quay bước rời đi, Tề Mặc nhìn theo bóng lưng của cô trong vô thức

Hồi lâu sau Tranh Nhi cận thận bưng tách cà phê lên phòng làm việc của Tề Mặc cô nhẹ nhàng đặt trên bàn và nhìn anh nói

“Cà phê của anh”

Tề Mặc không nói gì chỉ nhìn tách cà phê sau đó nhìn cô mà gật đầu như vẻ đã hài lòng với thứ mình muốn, như biết rõ lòng anh cô mỉm cười với vẻ đắt í

Tranh Nhi vội quay bước đến trước mặt anh mà nói

“Anh làm việc xong chưa”

Tề mặc ra vẻ nghi hoặc hỏi

“Hôm nay lại hỏi tôi á?em có í gì?”

Cô bâng khuâng trong lòng vì rõ ràng đây cũng chỉ là một câu hỏi bình thường, đâu cần phải nghi hoặc như vậy chứ? cô nói rõ lòng mình rằng

“Không có mà? chỉ là em đói muốn ăn sáng”

“Vậy em cứ ăn trước đi, lát tôi ăn sau”

“Ừm ”

Nói xong ,Tranh Nhi đã vội xuống nhà ăn sáng, cô thật sự phải công nhận rằng là đồ ăn của dì Viên  nấu rất ngon cứ như hương vị tình yêu ấy vô cùng tuyệt vời!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp