Anh vừa dứt lời thì có tiếng gõ nhẹ của chiếc thìa chạm vào thành cốc từ phía bên kia vách ngăn.
Sắc mặt Tống Hiểu Nhân liền trở nên cứng đờ: “Hai người đang nói ai thế?”
“Nói đùa chứ gì.” Trần Vệ Hà cười haha hai tiếng, cũng không quan tâm mấy: “Có cô gái nào mà còn đi chơi đào vàng chứ, hahahaha.”
Giang Dư Quy nhàn nhạt liếc nhìn bọn họ, cũng không định tiếp tục đề tài này nữa: “Hai người có muốn ăn gì nữa không, nếu không thì tôi đi thanh toán đây.”
Sau khi dùng cơm xong, Cố Lăng Tiêu tự mình lái xe rời đi, Giang Dư Quy bảo tài xế đưa hai người còn lại đến ga tàu cao tốc.
Anh trở lại công ty một mình mà không gọi tài xế khác đến đón.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT