Nó giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng chợt chạm vào trái tim cô.
Mùi ớt cay bay ra từ sâu thẳm trong ký ức của cô.
Vu Thư Ngôn cụp mắt xuống, đè nén cảm xúc trong lòng, nhẹ nhàng ừ một tiếng: “Ăn ngon lắm.”
“Cậu thích là được rồi.” Giang Dư Quy suy nghĩ một chút rồi hỏi: “So với căn tin trong trường học trước đây thì thế nào?”
“Vẫn là chỗ kia làm ngon hơn một chút.” Vu Thư Ngôn thành thật nói.
“Sau này có cơ hội thì chúng ta có thể quay lại cùng nhau đi ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT