Chẳng mấy chốc, Trần Thái Linh đã nhận ra, mấy thứ đen thùi lùi trồi lên từ dưới đất này chỉ hơi xấu xí một chút, hơi đông một chút, chứ thật ra không thể gây thương tích gì cho bọn họ.
Lúc đầu, cô nhóc còn run lẩy bẩy cầm gạch đập chết tụi nó, nhưng càng về sau, cô nhóc càng quen thuộc với động tác của mình, thậm chí còn cảm thấy cục gạch này rất tiện lợi.
Trong màn đêm dài dằng dặc này, ngoại trừ mấy con quỷ đen thùi lùi dưới mặt đất kia thì bọn họ không gặp được mối nguy hiểm gì khác nữa.
Trần Thái Linh cứ cầm chắc cục gạch trong tay để tự vệ, sau đó cơn buồn ngủ kéo tới, cô nhóc ngủ thiếp đi. Dù sao thì cô nhóc mới 12 tuổi, căng thẳng lâu như vậy, có kiên trì đến mấy thì cũng phải đến lúc buồn ngủ.
Trần Thái Linh đang dựa lưng vào cánh cửa để ngủ, chợt nghe bên tai có tiếng rắc rắc như tiếng chuột gặm bánh quy, cô nhóc lập tức bừng tỉnh ngồi thẳng dậy.
Cô nhóc vuốt mặt mình, thấy Thiên đang ngồi bên cạnh, hai gò má phình to.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play