Trần Thái Linh kéo tay em gái nhỏ, dẫn cô bé ra khỏi tòa nhà hình chữ điền thì mới dám thở phào một hơi, quay đầu trả lời câu hỏi của cô bé.
“Ở bên ngoài mới cần trả tiền để mua đồ, còn ở đây thì không cần.”
Trần Thái Linh không hiểu rõ về nơi này, cũng không biết sẽ gặp những nguy hiểm gì, cô nhóc chỉ nhớ rằng có một giáo viên từng nói rằng: mấy người chơi bình thường như bọn họ một khi đã vào khu vực cấp S thì chỉ là “thức ăn chăn nuôi” mà thôi.
Thấy em gái nhỏ dường như không hiểu rõ tình hình xung quanh lắm, Trần Thái Linh ôm chặt lấy cô bé, lo lắng dặn dò: “Em nhất định phải theo sát chị, không được chạy lung tung nghe chưa?”
“Vâng.” Thiên nhìn tòa nhà hình chữ điền sau lưng mình, ngoan ngoãn gật đầu, rồi thúc giục: “Chị ơi, chúng ta đi siêu thị thôi.”
Cô bé ngoan ngoãn để chị dắt ra ngoài như vậy, chính là vì câu nói “đi siêu thị lấy đồ ăn” kia. Cô bé là một con nhóc tham ăn, trước giờ chưa từng thiếu thốn đồ ăn vặt, nhưng mấy ngày nay cô bé không tìm được cái gì ngon để ăn cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT