Sau hơn hai tháng bị quản thúc tại nhà, sợi xích trên mắt cá chân Hạ Linh rốt cục cũng được cởi bỏ. 
Cũng có lẽ bị nhốt quá lâu, cho nên trong lòng anh không có cảm giác quá mức mừng như điên, lúc đi lại không nghe thấy tiếng chuông thậm chí sẽ có hơi không quen. 
Cởi còng chân, Bách Hành sợ anh sẽ chạy trốn trên đường về quê, cho nên cậu dùng còng tay da còng chặt tay hai người lại với nhau, Hạ Linh một lòng chỉ muốn đi ra khỏi gian phòng đã nhốt anh nhiều ngày nên cũng không phản kháng. 
Lúc gặp lại ánh mặt trời, ánh mắt Hạ Linh hơi chua xót, nơi này nằm ở khu biệt thự hẻo lánh, người thưa thớt, một đường lái xe ra ngoài chỉ gặp được lác đác mấy người. 
Bách Hành mời tài xế, nhưng Hạ Linh không có cơ hội nói chuyện với tài xế, anh ngồi ở ghế sau, vách ngăn chắn kín, cho dù anh có lòng cầu xin tài xế giúp đỡ cũng bất lực. 
Mấy ngày nay Bách Hành yên lặng hơn trước rất nhiều, mỗi lần nói đến việc về quê gặp ba mẹ nhà họ Hạ thì cậu đều xuất thần, sau đó ôm Hạ Linh nhiều lần đe dọa nếu Hạ Linh dám động tâm rời đi thì cậu tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play