Bách Hành không đề cập đến chuyện điện thoại di động, nhưng cậu cho phép Hạ Linh tối nay gọi video với gia đình.
Hạ Linh không dám biểu hiện quá hưng phấn, nhưng anh thật sự rất vui, cho nên lúc ăn cơm cũng vui vẻ hoà nhã với Bách Hành không ít, thậm chí còn khen món ăn Bách Hành nấu.
Mỗi lần Bách Hành được khen thì tai đều hơi ửng hồng, cho dù hiện tại ở vị trí chủ đạo cũng không thay đổi, Hạ Linh ngồi gần cậu, khoé mắt anh thoáng nhìn thấy một cái lỗ tai ửng hồng thì không nhịn được dùng tay nắm lấy.
Đã rất lâu rồi anh không tự nhiên làm ra động tác thân mật như vậy với Bách Hành, cho nên khi tay anh chạm vào Bách Hành, không chỉ thân thể Bách Hành hơi cứng đờ, mà ngay cả anh cũng sững sờ.
Hai người rốt cuộc cũng sớm chiều sống chung một thời gian, rất nhiều động tác nhỏ đều có thể gợi lên hồi ức chung của bọn họ, Hạ Linh vội vàng làm bộ như không có gì mà thu tay lại, tiếp tục yên lặng ăn cơm.
Bách Hành lẳng lặng nhìn anh một lúc lâu, sau đó nhẹ giọng nói: “Trước kia anh rất thích nhéo tai em như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT