Thuốc Bách Hành tiêm cho Hạ Linh có tác dụng, tay chân anh yếu ớt, không thể động đậy, ngay cả chuyện đơn giản như nắm tay cũng không thể làm được, anh chỉ có thể vô lực nằm trên giường, tùy ý Bách Hành ngấp nghé từng tấc da thịt mình.
Anh giống như một con cừu non bị dã thú ngập lấy gáy, ngoại trừ nghe theo thì không còn cách nào khác, nhưng Hạ Linh sao có thể là người ngoan ngoãn thỏa hiệp, khi Bách Hành cúi người hôn anh, anh tìm đúng thời cơ cắn vào môi dưới Bách Hành, chỉ tiếc hiện tại anh không có sức lực gì, cho nên cắn người lại giống như đang tán tỉnh.
Bách Hành mặc cho anh cắn, cậu bóp chặt má anh, dễ dàng tiến thẳng vào.
Hôn xong, hô hấp nóng rực, Bách Hành tách ra một chút, cách rất gần quan sát mặt Hạ Linh, cậu si ngốc lấy đầu ngón tay sờ từ trán xuống môi.
Hạ Linh có gương mặt xinh đẹp, đuôi mắt hẹp dài, khi không mang theo biểu cảm nhìn người thì có loại cảm giác xa cách nhàn nhạt, hiện tại vẻ mặt tức giận không làm được gì, lại có loại lẳng lơ rất độc đáo.
“Hạ Linh.” Bách Hành lại dính dính hôn anh, than thở nói: “Rất thích anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT