“Anh biết thời gian chúng ta ở bên nhau không đủ dài, tuy rất đột ngột nhưng hy vọng em có thể chấp nhận tấm lòng của anh.” Mục Thượng Hành cầu hôn mà mặt lạnh như đít bom. Ngô Túy nghĩ mình cứ như được quay về thời cấp hai, sáng đầu tuần đứng phát biểu dưới quốc kỳ cũng không khác thế này là mấy.
Ngô Túy thấy rõ trong mắt Mục Thượng Hành không hề có tí gợn sóng nào, nhưng vì một trăm triệu, đầu óc cậu vẫn vận chuyển hết công suất.
Chờ chút, nếu cậu nhớ không lầm thì tài sản của Mục Thượng Hành phải lên đến hàng chục tỷ luôn đấy! Mình lấy một trăm triệu có phải hơi ít rồi không?
Đôi mắt Ngô Túy khẽ hấp háy, nhìn Mục Thượng Hành lấy chiếc hộp đựng nhẫn đính hôn tinh xảo ra, mở nắp. Cái nhẫn trơn tuột đơn giản đến không thể đơn giản hơn này, sao lại giống loại 9 tệ còn free ship trên taobao thế nhỉ?
Bá tổng nhà người ta toàn tặng trứng bồ câu* đó! Phải từ 5 carat trở lên chứ!!! Tên chó Mục Thượng Hành này, trông thế này là rõ ràng không nỡ tiêu xu nào cho cậu! Xí, còn 100 triệu gì chứ! 100 triệu đô Zimbabwe* à?
(*Trứng bồ câu: ý chỉ mất viên kim cương to đùng.
**Đô Zimbabwe: 1.000 tỷ đôla Zimbabwe chỉ bằng có 1 USD)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT