◎Không được khóc!◎
“Kẻ nào!” Ngô Túy hét lên một tiếng kinh thiên động địa, nhanh chóng kéo Lâm Phong ra phía sau, lần mò tay áo lấy gậy rút đã giấu sẵn ra, bật công tắc nguồn. Cậu nâng cao tay rồi quật mạnh xuống, lò xo cường lực bên trong làm bật ra hai đoạn gậy còn lại.
Thép 45 được tôi qua nước lạnh sáng quắc, rực rỡ dưới ánh mặt trời. Hai bóng đen vừa xông vào bị điệu bộ này của Ngô Tuy dọa cho giật nảy mình, do dự đứng trong linh điền.
Ngô Túy quan sát đối phương, kẻ tới là một nam một nữ. Tuy trang phục hai người này mặc rách nát nhưng lại khá sạch sẽ, trên mặt người phụ nữ còn có một chút thịt, không gầy đến mức xương gò má nhô cao… Những điều này chứng tỏ: điều kiện sống của họ không quá tệ.
Ít nhất thì vẫn tốt hơn đám người thuê đất của Vạn Môn sơn rất nhiều, thậm còn ngang ngửa với môn chủ Điềm Điềm.
“Ca ca.” Lâm Phong đứng ở phía sau dè dặt kéo góc áo Ngô Túy, ánh mắt sợ sệt: “Bọn họ không phải người xấu đâu.”
“Đệ biết bọn họ à?” Ngô Túy nhíu mày. Cậu nâng gậy rút, cảnh giác chỉ vào hai người: “Cứ cho là các người quen biết Lâm Phong đi, sao có cửa nẻo đàng hoàng mà không đi, leo tường là thói quen quái gì thế!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT