Đại Mộc Mộc bước ra khỏi cổng, một làn gió mát mang theo hương hoa, hương cỏ, hương lúa chín phả vào mặt nàng. Đại Mộc Mộc nhìn khung cảnh trước mắt thất thần, đã bao lâu rồi nàng không được nhìn thấy khung cảnh đồng quê quen thuộc như thế này. Chắc cũng gần 20 năm rồi, từ khi ông bà nội mất thì nàng cũng ít khi về lại nơi có nhiều kỉ niệm đó, nó sẽ làm nàng nhớ đến ông bà nhiều hơn. Lần về quê gần nhất chính là ngày nàng gặp tai nạn và cũng là lần cuối cùng.

     "Đại tẩu, đi thôi". Thấy Đại Mộc Mộc thất thần nhìn xa xăm, Lý thị giục.

     " Ừm". Đại Mộc Mộc đáp. Nàng vội bước theo Lý thị.

     Đại Mộc Mộc vừa đi vừa nhìn xung quanh. Nàng thấy nhà cửa cũng không san sát nhau như nông thôn ở kiếp trước, cách vài chục bước chân mới thấy một căn nhà, hiếm lắm mới thấy vài căn nhà san sát nhau, chắc là cùng tông tộc. Nhà ở đây đa số được làm bằng gạch sống mái tranh, chứ gạch nung mái ngói như Tiểu trạch thì thật hiếm. Con đường nàng đang đi rộng chừng 2 mét, chỉ đủ cho một chiếc xe bò đi qua. Đường bằng đất có phủ một ít đá nhỏ chắc để trời mưa không trơn trượt, không gồ ghề khó đi nhưng cũng cũng không quá bằng phẳng.

     Xa xa là cánh đồng lúa vàng rực đến lúc thu hoạch, mọi người già trẻ lớn bé trong thôn điều tập trung ở đấy. Mỗi người một tay một chân, ai cũng tranh thủ thu hoạch cho xong. Đại Mộc Mộc ngắm chừng chắc cũng thu hoạch được hai phần ba đồng rồi.

     Không có máy móc như ở hiện đại, hiếm lắm mới thấy có một hai con bò, con trâu. Đa số là mọi người dùng sức của mình nhưng trên mặt ai cũng nở nụ cười hạnh phúc thỏa mãn. Mà cũng phải thôi, ở cổ đại lương thực là thứ quý nhất mà.

     Mà cũng phải kể đến, nơi nàng ở là thôn Tiểu gia, trấn Bạch Hà, huyện Sóc Vọng, Sóc châu. Ở Tiểu gia thôn, Tiểu tộc chiếm phần lớn, ngoài ra còn có vài tộc khác. Nhưng Tiểu tộc có địa vị cao ở Tiểu gia thôn vì lí chính ở đây là người Tiểu tộc.Hơn nữa Tiểu tộc còn có người đọc sách tương lai có khả năng làm quan nên các tộc khác cũng khiêm nhường không ít.

    Tiểu gia thôn là một trong những thôn giàu có nhất ở huyện Sóc Vọng. Nơi đây mỗi năm nộp thuế cho triều đình rất cao nên rất được huyện lệnh ưu ái.

    Đại Mộc Mộc tiếp tục đi về hướng núi. Đường đến núi phải đi ngang đất của Tiểu gia. Nàng nhìn thấy lão đại cùng một nam nhân lớn tuổi đang cặm cụi gặt lúa, lão nhị, lão tứ thì nhanh nhẹn gom lúa đã gặt bó thành từng bó lớn còn ba nam nhân trông nhỏ tuổi hơn thì gánh những bó lúa to đến bãi đất trống phía. Nàng để ý lúa ở đây thu hoạch không như kiếp trước, kiếp trước chỉ thu hoạch hai phần ba cây lúa làm như thế sẽ tiết kiệm sức lực hơn, hiếm có nơi thu hoạch đến cả gốc như ở đây. Trong trí nhớ của nàng, thu hoạch như thế để tận dụng rơm dùng làm củi đốt, mùa đông phủ lên giường hoặc gom lại dự trữ lương thực cho trâu bò vào mùa đông.

    Người lớn bận rộn thì trẻ con cũng không rảnh rỗi, nàng thấy lão tứ, lão ngũ cùng đám trẻ trong thôn đang tranh thủ nhặt từng bông lúa còn sót lại trên đất của mình. Một đám thì nô đùa chạy nhảy xung quanh còn một số thì hái rau dại trên bờ mẫu.

    Nàng nhìn xa xa trên bờ mẫu có một đám trẻ con tụ lại vây quanh một ai đó, nàng nhìn kĩ lại mới thấy:" A lão tam".

    Đại Mộc Mộc bước vội đến.

    " Này ách tử, chỗ rau này là của ta. Ngươi dám hái trộm. Đưa cho ta nhanh mau". Nàng nghe thấy một âm thanh trẻ con vang lên. Đó là một cậu bé chừng mười một mười hai tuổi, thân hình mập mạp, khuôn mặt tròn vo đang ra sức giành lấy rổ rau từ trong lòng lão tam.

    " Dừng tay". Thấy lão tam không buôn tay, mập mạp giơ bàn tay đầy thịt của mình lên đánh lão tam. Đại Mộc Mộc vội chạy đến hất tay mập mạp ra, đỡ lão tam đứng dậy lui về phía sau. Mập mạp bị Đại Mộc Mộc hất ra lui về phía sau lại thêm thân hình tròn vo không đứng vững nên ngã nhào xuống ruộng lúa. Lúa mới thu hoạch xong đất còn ẩm ướt, mập mạp ngã xuống bùn đất dính đầy người. Hắn ta lo sợ nương sẽ mắng vì làm dơ y phục nên cất tiếng khóc to.

    " Hu hu, nương, nương. Có người đẩy con".

    " Làm sao thế?  tiểu Đản con lại nghịch đất đúng không?". Người phụ nữ đang thu hoạch mẫu đất gần đó vội chạy lại. Nàng đang gom lúa thì nghe tiếng tiểu nhi tử, nàng đành bỏ dỡ công việc trên tay chạy đến xem. Tiểu nhi tử là tôn tử yêu quý của bà bà nếu hắn có làm sao thì nàng sẽ không yên với mẹ chồng.

    Đại Mộc Mộc nhìn người phụ nữ đang đến gần mình, thầm cảm thán gen di truyền đúng là lợi hại nha nhìn một phát là biết hai người này là mẫu tử thân sinh, tròn vo như nhau.

    Thấy nương đến, mập mạp càng khóc to hơn vội cáo trạng:" Nương, nương ách tử này đẩy con ".

    " Con...". Người phụ nữ kiểm tra trên người nhi tử có bị gì hay không nghe nhi tử cáo trạng thì quay người lại định mắng người:" Ngươi, cái người đàn bà... Ách , đại tẩu?".

    Thấy Đại Mộc Mộc nàng ta vội nuốt lời định mắng vào trong. Nàng nhìn xung quanh chỉ có hai tiểu hài tử, đại tẩu và nàng. Đám trẻ con thấy người lớn đến đã chạy đến gốc cây lớn đằng xa chơi. Nương mập mạp hỏi:" Đại tẩu, ngươi đẩy con ta à?".

    Nàng cũng không quá chắc chắn hỏi, Đại Mộc Mộc trong thôn nổi tiếng hiền lương, các bà bà trong thôn rất hâm mộ Tiểu lão thái, còn các nàng dâu rất ganh ghét nàng ta. Nhưng ở đây chỉ có hai người, nàng không đẩy thì chắc là đại tẩu đẩy rồi. Nàng đắc ý trong lòng, cuối cùng nàng cũng có cơ hội trả thù nha, nàng sẽ loan tin đại tẩu ức hiếp trẻ con ra, để xem cái danh hiền lương của nàng ta có giữ được không.

    " Đúng vậy. Nhi tử ngươi định đánh lão tam nhà ta, ta đẩy tay hắn ra nhưng ta không ngờ hắn ta lại ngã xuống. Chắc do vật tròn quá nên đứng không đứng vững đấy". Đại Mộc Mộc đáp mỉa mai. Nghe nàng ta gọi đại tẩu, Đại Mộc Mộc lục lọi trong kí ức mới biết rằng nàng ta là con dâu cả nhà Tiểu nhị thúc công. 

    "Sao có thể như thế được, tiểu Đản nhà ta rất ngoan sao lại ra tay đánh biểu ca. Tiểu Đản con nói xem có phải biểu ca làm gì con không?".

    " Phải, phải. Nương tam biểu ca hái trộm rau của nhà mình nha. Con nhìn thấy định lấy lại nhưng tam biểu ca không đưa nên con mới doạ đánh tam biểu ca". Mập mạp vội gật đầu hùa theo. Khi nghe nương hỏi, hắn thở phào nhẹ nhõm. Hắn biết nương sẽ đứng về phía hắn. Sau đó còn ủy khuất nói:" Nương con không có ý đánh tam biểu ca đâu , con chỉ đọa huynh ấy thôi nhưng Đại bá nương lại đẩy con ngã".

   -----

Tác giả: đây là một câu chuyện làm ruộng làm giàu không drama, cẩu huyết ^_^ .

   ------

     Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!

    

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play