Nắng sớm xuyên qua ô cửa chiếu vào người đang nằm trên giường rơm, Trần Mộc Mộc mà không bây giờ nàng là Đại Mộc Mộc bị ánh sáng chói tỉnh. Đại Mộc Mộc mơ màng mở mắt nhìn qua khe cửa, bầu trời bên ngoài vẫn chưa sáng hẳn nhưng căn phòng của nàng nằm ngay hướng đông, mặt trời mới nhô lên được phân nửa chiếu thẳng vào người nàng. Đại Mộc Mộc méo miệng, nàng có thể chắc rằng bây giờ chưa qua sáu giờ a. Đại Mộc Mộc âm thầm quyết tâm sau này có nhà nàng sẽ dành cho mình một căn phòng khuất ánh nắng sớm để có thể ngủ đến trưa.

     " Tức phụ lão đại, đến giờ này mà ngươi vẫn chưa dậy. Ngươi cũng đâu phải tiểu thư khuê các có kẻ hầu người hạ mà không cần dậy để đi làm. Heo còn dậy sớm hơn ngươi". Một âm thanh nữ vang dội xuyên qua vách tường mỏng manh lọt vào tai Đại Mộc Mộc. Âm thanh thánh thót rõ từng chữ vang dội như muốn xuyên qua màng nhĩ. Lợi hại nha, ngay cả ca sĩ thực lực kiếp trước cũng chẳng có mấy ai có vocal như vậy đâu. Đại Mộc Mộc cảm thán.

     " Tức phụ lão đại, ngươi còn không dậy đi làm thì ngày hôm nay ngươi cũng không cần ăn cơm đâu". Âm thanh lại tiếp tục vang lên, lần này Đại Mộc Mộc nghe âm thanh như gần mình hơn.

     " Lão thiên a, ngó xuống mà xem.Trên đời này làm gì có chuyện con dâu ngủ đến trưa. Ngay cả mặt trời cũng dậy rồi mà nàng ta còn chưa dậy. Thiên a, Tiểu gia ta sao lại cưới phải một tức phụ như nàng ta chứ". Đầu Đại Mộc Mộc đầy hắc tuyến, cuối cùng nàng cũng xác định được âm thanh đó là đang hướng đến phòng nàng, còn tức phụ lão đại trong miệng nàng ta chính là nguyên thân, cũng chính là nàng nha.

     Đại Mộc Mộc nhìn xung quanh phòng, lão tam đã dậy, không biết đã đi đâu. Trên bàn có một chén nước, chắc tụi nhỏ để cho nàng. Nàng bước xuống giường, lấy chén nước uống một ngụm. Tiến đến mở cửa bước ra.

    ' kẹt kẹt ' 

    Đại Mộc Mộc đứng ngay cửa nhìn ra ngoài. Nàng đang ở trong một căn nhà có ba gian hợp lại*. Ba gian nhà nằm ở ba hướng liền kề nhau, gian chính hướng bắc, hai gian còn lại hướng đông tây, hướng nam là cổng chính. Gian chính được xây bằng gạch nung, mái ngói , hai gian hai bên được xây bằng gạch sống, mái cỏ tranh. Ở giữa là một khoản sân rộng có một cái giếng, một cái bàn và một đống củi lớn chưa bổ. 

** Tương tự như tam hợp viện

    " Này, tức phụ lão đại. Ngươi còn đứng ngây ở đó làm gì. Tỉnh rồi còn không mau đi làm việc đi". Một tiếng quát lớn vang lên, Đại Mộc Mộc giật mình nhìn ra. Đó là một người phụ nữ tuổi khoảng ngũ tuần, thân hình đầy đặn, xương mặt hóp lại trong có vẻ cay nghiệt. Miệng liên tục quát mắng những người trong sân:" Tức phụ lão nhị, ngươi đi cho heo ăn nhanh rồi lên núi hái cỏ tranh về dự trữ cho mùa đông, hôm nay ngươi mà không hái được hai gánh cỏ tranh thì không cần ăn bữa tối". 

    " Tức phụ lão tam ngươi cũng lên núi hái rau dại về làm bữa tối, tức phụ lão tứ ngươi đi làm bữa trưa mang ra đồng cho nam nhân trong nhà". Sau khi phân chia công việc trong nhà cho ba nàng dâu, Tiểu lão thái quay nhìn nàng. Đúng đây là mẹ chồng 'kế' của nguyên thân Tiểu lão thái, Tiểu Kim thị. 

    " Còn tức phụ lão đại, ngươi.. ". " Nương để con lên núi cùng với nhị thẩm ". Đại Mộc Mộc nhanh chóng cướp lời lão thái thái. Đùa à nàng còn món nợ chưa trả, nàng cần lên núi tìm nấm dại với rau dại kiếm tiền.

    " Đúng rồi đó nương, người để đại tẩu lên núi đi. Con sẽ ở nhà bổ củi". Tức phụ lão tam nhanh nhẹn nói, nàng không muốn lên núi đâu, đại tẩu muốn đi thì nàng nhường. Đóng củi chỉ toàn củi nhỏ, bổ một tí là xong. Như vậy thì nàng sẽ có thời gian đi tìm Lý thị, Hà thị thôn bên cạnh buôn chuyện rồi.

    " Ngươi..." . Tiểu lão thái bị hai nàng dâu chặn họng nói không nên lời :" Hừ, nếu vậy thì ngươi phải hái thêm một bó cỏ tranh nữa". Hậm hực trong lòng nói.

    " Còn ngươi, bổ củi xong thì đi bắt côn trùng về cho gà ăn. Ngày mai gà không đẻ trứng thì ta hỏi tội ngươi". Tiểu lão thái nhìn tức phụ lão tam nói, đừng tưởng nàng không biết nàng ta nghĩ gì. Tức phụ lão tam cái gì cũng không tốt nhưng được cái buôn chuyện là rất hay. Nàng đi tuốt trong bụng nàng ta.

    "Nương, gà không đẻ trứng thì liên qua gì đến ta chứ?". Tức phụ lão tam kêu lên, nàng cũng đâu thần đến nỗi có khả năng làm gà đẻ trứng đâu.

    " Gà ăn không đủ no sẽ không đẻ trứng. Đừng nói nhiều lời mau đi làm đi". Tiểu lão thái bực dọc đáp.

    " Còn các ngươi nữa, đều đi làm hết đi". Nói rồi bước vào nhà chính.

    “ Vâng, nương ”

    Đại Mộc Mộc chứng kiến từ đầu đến cuối cảm thán. Mẹ chồng đã không dễ sống chung, mà đây còn là mẹ chồng 'kế ' thì càng không dễ sống a. Nhưng không sao, nàng không có kinh nghiệm đối phó với mẹ chồng nhưng đối với mẹ 'kế' thì đủ khả năng nha. Mà mẹ 'kế' với mẹ chồng ' kế' chắc cũng không khác nhau mấy đâu.

    " Đại tẩu, tẩu ăn sáng đi. Để muội cho heo ăn rồi chúng ta lên núi. Chúng ta phải tranh thủ đi sớm mới hái xong ba gánh cỏ tranh với đem rau về kịp làm bữa tối nữa". Tức phụ lão nhị Lý thị đưa cho nàng một nắm cơm màu ngà ngà được gói trong chiếc lá bên trên có vài cọng dưa muối. Rồi đi ra phía sau hậu viện cho heo ăn.

    Đại Mộc Mộc nhìn nắm cơm trong tay trầm mặc. Nếu nàng nhớ không nhầm thì đây là bữa sáng cùng bữa trưa của tức phụ nhi trong nhà. Trong nhà chỉ có nam nhân mới được ăn thêm buổi trưa, còn tiểu hài tử cũng chỉ ăn được một nắm cơm không. 

    Đại Mộc Mộc ăn một miếng cơm thì không ăn nữa, kiếp trước nàng là người miền nam cũng có thói quen ăn cơm, nhưng sáng sớm ăn cơm khô với vài cọng dưa muối thì nàng nuốt không trôi thật. Nàng bước vào phòng uống ngụm nước, sau khi trở ra đã thấy Lý thị đeo gùi sau lưng. Cái gùi trông còn to hơn cả nàng ta, bên cạnh là một cái nhỏ hơn, trong gùi có hai cây đao cong hình lưỡi liềm và một ống đựng nước bằng tre. Thấy nàng ra Lý thị chỉ cái gùi kế bên nói:" Đại tẩu, tẩu hái rau dại thì đeo gùi nhỏ cho tiện". 

   "Ân".

   Nói rồi hai người cất bước hướng phía núi mà đi.

 

   Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play