" Không cần thiết đâu, cha, đại ca tam đệ con lại thêm Tiểu Vạn có thể làm được. Không cần phải mướn thêm người rất tốn kém. Bạc con có cũng không còn nhiều mà". Đại lão gia nghe thế liền từ chối.
" Cha, mọi người xây nhà cho con trừ nhị thúc ra thì ai con cũng đều phải trả công ".Đại Mộc Mộc nghe trong lời nói của Đại lão gia có ý làm giúp nàng liền nói.
" Điều là người nhà".
" Người không nhận con sẽ mời người khác làm, cha không thể vì con là nữ nhi Đại gia mà không nhận tiền được, đại ca tam đệ còn có tức phụ hài tử phải nuôi mà" Đại Mộc Mộc liền cắt lời. Nàng không muốn chiếm lợi của người thân.
" Nhị muội (tỷ), huynh (đệ) không cần trả công đâu" Đại Lâm cùng Đại Thụ cùng nói. Nhị muội (tỷ) sống cũng không mấy dễ dàng, sau bọn hắn có thể nhận tiền của nàng được, xây nhà gỗ chỉ tốn chút sức lực thôi.
" Không được, ý ta đã quyết" Đại Mộc Mộc cương quyết nói, nàng sẽ không nhượng bộ.
"Được rồi, cứ theo ý Mộc Mộc đi".Đại lão gia thấy thái độ của nhi nữ liền biết nàng nghĩ gì trong lòng. Nhi nữ thương nương gia nên muốn dùng cách này giúp đỡ huynh đệ mình. Hắn cũng không thể từ chối tấm lòng hiếu thảo của nhi nữ được.
Nghe Đại lão gia đồng ý, Đại Mộc Mộc cười nói:" Cha, vẫn phải tìm thêm người phụ mới được. Con muốn nhà xây càng nhanh càng tốt".
" Ân, vậy ta sẽ qua nhà lí chính cùng nương gia Tôn thị để tìm". Đại lão gia nghe thế liền nói. Nhà lí chính có hai nhi tử, nhà thông gia cũng có hai người như thế chắc đã đủ rồi.
" Cứ theo ý cha" Đại Mộc Mộc gật đầu. Nàng cũng không biết ai với ai, thôi thì cứ nghe theo ý Đại lão gia đi.
Đại trạch
Mấy người Đại Mộc Mộc làm xong công việc đã là giờ Thìn. Họ cùng đi về Đại trạch uống nước nghỉ ngơi. Đầu giờ mùi sẽ bắt bắt đầu xây nhà. Việc cần làm rất nhiều nên cần phải tranh thủ.
Đại lão gia về đến nhà liền gọi Tôn thị ra bảo:" Tức phụ lão tam, con về nhà nương gia hỏi hai huynh trưởng có muốn qua đây xây nhà cho nhị tỷ con không. Tiền công là 30 văn một ngày không bao cơm".
Tôn thị nghe thế mừng gỡ chạy ngay đi. Công công thật tốt, có việc làm đều nhớ đến nương gia của nàng. Nàng nhất định phải hiếu thảo hơn với công công bà bà mới được.
Nói rồi Đại lão gia cũng tự mình đến nhà lí chính.
Nhà lí chính Bách gia thôn
Lí chính Bách gia thôn họ Phương, Phương tộc ở Bách gia thôn có thể xem là đại gia tộc, gần 30 hộ định cư trước đó đều họ Phương. Lí chính được chọn cũng là người Phương tộc.
Đại lão gia đến trước nhà Phương lí chính:" Lí chính có nhà không?".
" Ai đó? " Lí chính từ trong nhà bước ra hỏi. Nhìn thấy Đại lão gia ở ngoài liền nói:" A, Đại huynh. Huynh đến tìm ta có việc gì không? À, mời vào nhà dùng trà".
Đại lão gia xua tay từ chối, nói mục đích đến đây của mình:" Lí chính, ta đến đây để hỏi hai nhi tử nhà huynh có việc gì làm không. Nếu không thì có thể đến giúp Mộc Mộc xây nhà, tiền công là 30 văn không bao cơm ".
Lí chính mừng rỡ nói:" Được được. Ta sẽ bảo bọn chúng đến". Vụ thu đã qua, phải đến năm sau mới có thể gieo mạ. Còn bây giờ mọi người chỉ có thể lên rừng kiếm củi hoặc vào trấn tìm công việc. 30 văn một ngày lại còn gần nhà đúng là việc tốt hiếm có a.
" Hảo, vậy nhờ lí chính bảo bọn họ đầu giờ mùi đến miếng đất đã được dọn dẹp ở cuối thôn ". Đại lão gia nói vị trí đất xây nhà cho lí chính rồi cáo từ. Hắn còn phải chuẩn bị nhiều thứ nữa.
Đại Mộc Mộc đang ở đâu??
Đại Mộc Mộc đang đứng dưới chân núi Bách gia thôn. Ban nãy ở nhà nàng không có việc gì làm nên hỏi đại tẩu đường lên núi. Nàng phải kiếm thêm một ít bạc mà lên núi chính là cách kiếm bạc nhanh nhất . Hiện giờ trong tay nàng đã có gần 50 lượng, cộng thêm 15 lượng Tiểu lão thái đưa. Nhưng nàng chỉ có thể dùng 15 lượng, còn 50 lượng là không có lí do để lấy ra được. Nàng cần tìm cách để quang minh chính đại sử dụng số bạc kia.
Núi ở Bách gia thôn là một dãy núi. Có ba đỉnh rất cao nên gọi là Tam Thiên sơn. Xung quanh lại có nhiều núi nhỏ, khá thoải gọi là tiểu sơn. Người ở Bách gia thôn cơ bản chỉ lên tiểu sơn, còn Tam Thiên sơn thì vẫn chưa có một ai đặt chân lên, thợ săn giỏi nhất cũng chỉ đến được chân núi Đại sơn trong Tam Thiên sơn.
Đại Mộc Mộc đang đi đến ngọn tiểu sơn gần mình nhất, đi cùng nàng là Lâm thị cùng lão tam Tiểu Bách Thiên. Lâm thị thấy nàng đi một mình không an tâm nên đã đi cùng nàng sẵn tiện hái rau dại về làm bữa tối.
Sau khi ba người lên tới núi liền tách ra. Đại Mộc Mộc sau khi chỉ Tiểu Bách Thiên nhận diện nấm ăn được liền để hắn tự đi tìm bên ngoài. Lâm thị đã đến bên suối để hái rau, nơi đó ẩm ướt rau dại mọc rất tốt.
Còn Đại Mộc Mộc thì đi sâu hơn vào núi thử vận may. Đi được một lúc nàng phát hiện một ổ nấm mộc nhĩ hơn 5 cân. Sau khi bán cho trung tâm thương mại thì nàng tiếp tục đi. Dọc đường nàng còn thấy nấm gan bò, nấm dẻ xanh, nấm sữa nhưng lại rất ít nàng liền hái để vào gùi đem về làm bữa tối.
Đi gần hai canh giờ mà Đại Mộc Mộc vẫn không tìm được thứ có giá trị hơn. Nàng định đi thêm một lát nữa nếu vẫn không tìm được gì thì sẽ quay trở ra.
Chợt Đại Mộc Mộc thấy phía xa có một ổ nấm mối. Nàng liền đến hái, vừa hái vừa tự cảm thán trong lòng hôm nay thật không may mắn mà.
Khi định tiến lên hái một cây nấm mọc ở phía xa bỗng dưới chân Đại Mộc Mộc trống lỏng, rồi biến mất ngay tại chỗ.
Đại trạch
Sau khi Đại lão gia từ nhà lí chính trở về. Ông ngồi uống miếng nước, nhìn quanh nhà không thấy Đại Mộc Mộc đâu liền hỏi Đại lão thái đang phơi củ cải ngoài sân:
“ Bà nương, Mộc Mộc đi đâu rồi?”
Đại lão thái nghe Đại lão gia hỏi thì đáp:" Mộc Mộc đã lên lên núi hái nấm ".
Đại lão gia nghe thế thì hơi cau mày :" Mộc Mộc không quen đường sao lại đi vào núi một mình!".
Đại lão thái biết ông lo cho nhi nữ liền cười đáp:" Ông cứ an tâm, có tức phụ lão đại cùng Bách Thiên đi cùng Mộc Mộc a".
" Ân, vậy thì được ". Đại lão gia thở phào yên tâm. Chợt nhớ ra gì đó liền nói với Đại lão thái.
" Bà này, lão đại cùng lão tam phụ xây nhà cho Mộc Mộc. Nàng nói sẽ trả 30 văn tiền một ngày".
Đại lão thái nghe thế liền cau mày mắng:" Ông này, xây nhà cho nhi nữ của mình là chuyện nên làm. Sao lại có chuyện nhận công chứ. Nàng cũng không có nhiều bạc đâu".
Đại lão gia thở dài đáp:" Biết làm sao được, Mộc Mộc cứ cương quyết nói phải trả tiền. Thôi thì cứ nhận cho nàng yên lòng".
Đại lão thái trầm mặt một lúc rồi thở dài nói:" Thôi thì cứ nhận đi. Ông nhớ dặn lão đại lão tam hảo xây nhà a.
" Ân, đã biết".
------#-----#------
Tác giả: từ chương này tác giả sẽ thay đổi cách gọi các nhân vật. Sẽ dùng tên nhiều hơn.
Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!