Ò ó o
Tiếng gà gáy vang vọng cả sân, Đại Mộc Mộc giật mình tỉnh giấc. Nàng nhìn ra cửa thấy mặt trời vừa lên, chắc tầm đầu giờ mẹo. Mọi người xung quanh đều đã thức. Chỉ có nàng là ngủ muộn nhất, nhưng cũng không có âm thanh mắng chửi gọi hồn như ở Tiểu gia . Đại Mộc Mộc lần nữa cảm thán người cổ đại thật siêng năng.
Đại Mộc Mộc nhai một ít cỏ có vị giống bạc hà rất thơm, nàng cũng không biết cỏ gì nhưng mọi người ở đây đều dùng nó hoặc dùng tro để làm sạch răng. Nàng có trung tâm thương mại có thể mua kem đánh răng cùng bàn chải nhưng nàng cũng không thể lộ liễu sử dụng trước mặt mọi người được. Thôi thì cứ nhập gia tùy tục, sau này có nhà riêng nàng sẽ tìm cách đem ra.
Lâm thị bưng một rổ rau dại mới hái đi vào sân, thấy Đại Mộc Mộc đang đứng ở sân liền cười hỏi:" Mộc Mộc, đã tỉnh rồi à. Ngủ có ngon không ?".
" Đại tẩu sớm, ta ngủ rất ngon. Đến mức mọi người đã dậy trước ta cũng không hay a". Đại Mộc Mộc cười trả lời nhưng nội tâm nước mắt thành biển rộng. Ai ui cái lưng của nàng, nằm trên giường đất phủ rơm đã đau lưng rồi lại còn thêm nhiều người cùng nằm nên nàng chỉ có thể giữ tư thế nằm thẳng cho đến sáng. Lúc mới dậy cả người nàng ê ẩm không động đậy được phải một lúc sau cảm giác mới trở lại, nàng liền ra ngoài vừa hít thở không khí trong lành vừa tập vài động tác giản cơ.
Đại Mộc Mộc thấy Lâm thị cầm rổ rau liền nghĩ chắc đại tẩu đang chuẩn bị bữa sáng liền nói:
" Đại tẩu, tẩu chuẩn bị làm bữa sáng à? Có cần ta phụ gì không?".
Lâm thị cười lắc đầu:" Không cần a, bữa sáng hôm nay Lý thị đã làm. Đây là rau ta hái về làm dưa ".
" Nhị thẩm làm?". Đại Mộc Mộc kinh ngạc, nàng không ngờ Lý thị lại hoà nhập mau vậy a.
" Đúng thế, ta có cản nhưng Lý thị cứ nhất quyết giành làm. Nàng ấy nói nhà mình ở đây chỉ ăn mà không làm nàng ấy rất áy náy nên xin ta cho nàng ấy làm chút việc ". Lâm thị cười nói, trông có vẻ rất thích Lâm thị. Mà cũng đúng thôi người siêng năng thường rất thích người chăm chỉ, mà Lâm thị cùng Lý thị chính là người siêng năng chăm chỉ a.
Phòng ăn Đại gia
Khi mọi người đã ngồi đầy đủ vào bàn ăn, Đại lão gia mới ra hiệu cho mọi người dùng bữa sáng.
Bữa sáng ở Đại gia Lý thị làm 5 món gồm: cháo trắng, rau dại xào, dưa muối, bánh rán ăn với tương cùng một đĩa trứng chiên.
Nhìn biểu cảm của Tôn thị khi thấy đĩa trứng thì Đại Mộc Mộc cũng biết đây không phải là món thường ăn ở Đại gia, nhưng hôm nay lại có chắc là chuẩn bị cho nàng. Đại lão thái thật sự rất yêu thương Đại Mộc Mộc a. Đại Mộc Mộc tự hứa với lòng nàng nhất định sẽ giúp Đại gia sau này mỗi ngày đều có thịt ăn chứ không cần vì một đĩa trứng chiên mà vui mừng đến thế.
" Mộc Mộc, ăn xong chúng ta đến xem đất nền của con". Đại lão gia nói với Đại Mộc Mộc.
Đại Mộc Mộc gật đầu đáp:" Ân, cha". Sau đó nàng nhớ ra gì liền nói tiếp.
" Cha, tiền mua gạch sống hết bao nhiêu thế?". Nhà xây vội nên không đủ thời gian làm gạch sống. Nàng đành nhờ Đại lão gia mua trong thôn. Trong thôn mỗi nhà đều có trữ ít gạch sống để khi cần gấp thì có mà dùng.
" Năm ngoái nhà lí chính có sửa lại còn dư khá nhiều gạch sống. Ta đến hỏi mua nhưng lí chính nhất định không chịu lấy tiền. Số gạch của nhà lí chính chắc hơn một thiên à". Đại lão gia đáp.
" Ân" Đại Mộc Mộc gật đầu rồi nói tiếp :" Vậy thì sau khi xây nhà xong con sẽ làm một bàn mời cả nhà lí chính đến dùng bữa. Cha thấy có được không?".
" Gạch sống không đáng bao nhiêu nhưng lại rất tốn công, cha thấy con làm như vậy là phải". Đại lão gia gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Mọi người ăn xong đều tản ra ai làm việc nấy. Đại Mộc Mộc cùng Đại lão gia, Đại Lâm,Đại Thụ,Tiểu Vạn đem theo dụng cụ đi đến đất nền.
Đất nền nằm ở cuối thôn, cách Đại trạch không xa, đi chừng 15 phút là đến. Sở dĩ Tiểu gia có đất ở Bách gia thôn là vì sau khi triều đình phát lệnh khai hoang, đất khai hoang được quá nhiều. Lưu dân không có tiền mua đất chỉ có thể thuê để làm nhưng do nhà đơn chiếc không có nhiều sức lao động nên mỗi hộ chỉ có thể thuê bốn năm mẫu hoặc nhiều nhất là mười mẫu.
Vì thế đất hoang thừa ra rất nhiều, Bách gia thôn cũng thế, số lượng đất ở Bách gia thôn có thể bằng đất ở Tiểu gia thôn cùng Hà gia thôn cộng lại nhưng người thì chỉ bằng một phần Tiểu gia thôn. Thế nên huyện lệnh huyện Sóc Vọng đã đưa ra một cách đó là bán đất hoang với giá chỉ bằng nửa cho người ở thôn lân cận. Lúc đó gia gia của Tiểu Bách, Tiểu gia gia đã đến mua 6 mẫu đất ruộng cùng một mẫu đất nền ở Bách gia thôn để làm tài phân gia cho nhi tử.
Đám người Đại Mộc Mộc cuối cùng cũng tìm được miếng đất của mình trong những miếng đất cỏ mọc um tùm. Miếng đất nằm trơ trọi một vùng, xung quanh đều là đất hoang. Phía sau là núi, có một con suối chảy từ chân núi vòng qua miếng đất. Mở rộng qua phía tây là một mảnh đất hoang, phía đông có một hộ gia đình. Đại Mộc Mộc nhìn thấy hàng xóm thì thở phào trong lòng, may thật nàng cứ tưởng có mỗi nhà mình thôi chứ. Như vậy nếu có xảy ra chuyện gì thì có gọi trời. Bà con xa không bằng láng giềng gần mà.
Đại Mộc Mộc cùng mọi người chia nhau ra phát hoang vì trước khi đi Đại lão gia có đặn nhi tử đem theo dao cùng rìu nên Đại Lâm đã đem theo một cây dao dài cùng một cái rìu. Ba người Đại Lâm ,Đại Thụ cùng Tiểu Vạn thay phiên chặt cây cỏ , Đại Mộc Mộc cùng Đại lão gia thì gom lại thành một đóng. Cỏ tuy nhiều nhưng không cứng, cũng không có cây nào quá to nên chỉ khoảng nửa canh giờ là mọi người đã dọn sạch mảnh đất.
Sau khi làm xong, Đại lão gia hỏi:" Mộc Mộc con muốn xây nhà bao lớn?".
Đại Mộc Mộc suy nghĩ một lát rồi đáp:" Ân, con muốn xây hai gian nhà, một gian bếp cùng nhà tắm. Gian chính có hai phòng, gian phụ có một phòng cho gia đình Nhị thúc. Như vậy chắc chỉ cần ba trượng (1trượng=4m) chiều ngang, ba trượng chiều dài ". Một mẫu đất tầm 667 mét vuông, như vậy nhà của nàng chỉ một phần ba mẫu đất, còn lại hai phần nàng sẽ tận dụng làm cái khác.
Đại lão gia gật đầu rồi cùng Đại Lâm đi do đất cắm cọc làm dấu. Sau khi làm dấu nhà xong thì tiếp tục làm dấu các gian nhà. Đại Mộc Mộc muốn xây gian chính dựa núi ngang 10m dài 4m, gian phụ nằm bên trái dài 4m rộng 6m, gian bếp cùng nhà tắm nằm bên phải cả ba gian hướng vào nhau.
Mọi người chia ra đo đạc rồi cắm cọc làm dấu vị trí các cột chính để tính xem cần bao nhiêu cây gỗ.
Đại Mộc Mộc nhìn mọi người dã cắm cọc làm dấu xong suy ngẫm hồi lâu rồi nói với Đại lão gia:" Cha tuy làm nhà cây không cần đào mống, nhưng lại cần rất nhiều cây gỗ cùng tre. Vậy nên con định mời thêm vài người đến làm trả công 30 văn một ngày không bao cơm. Cha thấy có được không?". Nàng muốn nhà xây càng mau càng tốt a.
Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!