" Tam thúc, ăn có thể ăn bừa nhưng nói không thể nói bừa a. Huyện lệnh mời ta lên huyện đường chính là muốn biết phương pháp sơ cứu người đuối nước của ta. Còn về phần phát tài, không phải ta nên cảm ơn nhi tử nhà thúc sao?".
" Nhi tử nhà ta?".
" Đúng nha, nhi tử nhà thúc đã nói dối làm nương hiểu lầm nên trong lúc tức giận mới đẩy lão tam nhà ta xuống sông. Nếu không như thế thì sao huyện lệnh đại nhân có thể thấy một màn ta cứu người. Bạc có được là do đại nhân ban thưởng vì ta đã trình phương pháp sơ cứu lên a".
" Lão tam ngươi ăn nói nên có chừng mực, không phải việc gì cũng có thể nói ra. Ta thấy phu thê ngươi đều như thế nên mới dạy hư a Tài". Tiểu lão gia ngồi im lặng bỗng lên tiếng mắng. Tất cả nguồn cơn sự việc hôm nay chính là do lời nói dối của nhi tử tam phòng, ông không thể đổ lên đầu tôn tử nên chỉ có thể mắng nhi tử đã không dạy dỗ con mình.
Đại Mộc Mộc cười trong lòng, vờ hòa giải:" Cha, không phải tam thúc đã đánh a Tài rồi sao. Mọi người bỏ qua chuyện cũ đi a, thức ăn đã nguội mất rồi. Hiếm khi có bữa ăn thịt thì không phải nên ăn uống no say sao?".
Nàng không phải có ý tốt giải vây cho tam phòng. Nhi tử tam phòng đã làm gì nàng đều nhớ kĩ nhưng nàng không trách trẻ con a. Trẻ con chính là một tờ giấy trắng, chúng sẽ là một tác phẩm hay hoặc dở đều phụ thuộc vào những gì bạn viết lên đó. Tam phòng chắc chắn đã tạo ra một tác phẩm tệ hại, nếu phu thê họ cứ mãi như thế thì sẽ không thể cứu vãn được nữa. Mà đều đó thì không liên quan gì tới nàng, nàng sẽ không can thiệp. Họ phải trả giá cho những gì họ đã làm chứ.
" Tức phụ lão đại nói đúng, mọi người mau ăn đi. Nào ta kính tất cả mọi người một ly". Lí chính nâng ly lên nói theo.
" Lão ngũ, hôm qua ta bận quá không kịp hỏi ngươi. Ngươi lên châu thi kết quả thế nào rồi?". Lí chính hỏi Tiểu Gia Lễ đang ngồi im lặng kế bên mình. Mọi người xung quanh nghe thế cũng nhìn Tiểu Gia Lễ.
Thấy những ánh mắt mong chờ của mọi người nhìn mình, Tiểu Gia Lễ cười khổ. Hắn không thể nói sự thật được, như thế sẽ làm mọi người rất thất vọng nhưng cũng không thể lừa dối họ mãi được, thôi đợi sau này có dịp rồi lựa lời mà nói vậy.
" Ân ,lí chính kết quả tạm được".
Lí chính vui mừng, hắn biết chất nhi chỉ là khiêm tốn thôi. Tạm được của hắn chắc là thứ hạng khá cao.Tổ tiên Tiểu gia phù hộ a.
" Tốt, tốt, tốt".
Mọi người ai cũng quên đi chuyện ban nãy, ai cũng vui mừng chúc mừng Tiểu Gia Lễ. Tiểu gia sắp có trạng nguyên . Còn Tiểu Gia Lễ thì cuối đầu cười khổ chỉ biết mượn rượu giải sầu.
Cuối cùng mọi người cũng quay lại vấn đề chính là thưởng thức bữa ăn. Một bàn tiệc đầy thịt bày ra trước mắt mà họ lại không tập trung thưởng thức thì đúng là có lỗi với tổ tông mà.
Bá gia gia ăn món thịt kho tàu miệng liên tục khen ngon, lí chính cùng nhi tử trông có vẻ rất thích món ốc xào cay, trước mặt họ đã chất đầy vỏ ốc. Ngay cả nhị thúc công hay bắt bẻ cũng không nói được lời gì chỉ liên tục gắp thức ăn.
Phút chốc, gian phòng tràn ngập không khí hạnh phúc vì được ăn thịt. Hơn nữa Đại Mộc Mộc nấu rất ngon nên ai cũng thấy may mắn vì mình có mặt ở đây.
" Đại tẩu, nương với thê tử ta..." Tiểu Gia Nhân cuối cùng cũng nhớ đến nương với thê tử mình còn ở trong phòng ngậm ngừng hỏi.
" Tam thúc, đại tẩu đã chừa phần cho nương cùng tam thẩm, thúc cứ yên tâm ăn đi. Ăn xong rồi đem vào cho họ a". Lý thị nghe thế trả lời.
Tiểu Gia Nhân nghe thế liền yên tâm tiếp tục chiến đấu với món ốc xào cay. Oa món này thật ngon, cay cay tê tê. Hắn vừa ăn vừa hít hà, cay nhưng tay hắn vẫn không ngừng đũa. Không chỉ riêng hắn mà trong phòng mọi người ai cũng như thế.
Hai bàn thức ăn lớn, mọi người vừa ăn vừa uống cũng hơn nửa canh giờ mới xong. Sau khi người cuối cùng là tam thúc công buông đũa thì thức ăn trên bàn cũng chẳng còn gì. Tam nhị thúc công thấy mọi người nhìn mình liền ngượng ngùng gãi đầu nói:
" Thật ngại quá, ngon quá nên ta ăn hơi nhiều".
Mọi người xung quanh đều gật đầu phụ hoạ theo.
" Ta thật ranh tị với đại đường đệ, ngày nào cũng được ăn ngon như thì có chết cũng mãn nguyện ". Lí chính cảm thán, tức phụ nhi nhà ông nấu ăn thì... Aizzz người với người sao có sự khác biệt đến thế chứ.
Tiểu lão gia cười nói:" Làm sao mỗi ngày đều ăn thịt được chứ, do hôm nay tức phụ lão đại được thưởng nên mới có bữa thịt . Nhưng mà món ăn bình thường đại nhi tức nhà ta nấu cũng rất ngon a". Giọng nói không giấu được khoe khoang.Từ hôm qua đến nay, bây giờ ông mới có cơ hội ngẩn mặt lên được.
Đại Mộc Mộc, Lý thị, Hoa thị cùng nhị ni thu dọn bát đũa xuống bếp rửa. Sau đó Đại Mộc Mộc bưng một đĩa điểm tâm mua từ trấn lên.
" Các vị thúc bá, ăn ít điểm tâm tráng miệng".
" Đại đệ tức thật chu đáo, ăn cơm xong lại còn được ăn tráng miệng. Giống như nhà các địa chủ a ". Nhi tử lí chính cảm thán.
Lí chính nghe nhi tử nói, gương mặt đanh lại mắng:" Ngươi ăn nói hàm hồ".
Nhi tử lí chính nghe thế liền biết mình nói lời không hay liền cười xin lỗi rồi lấy điểm tâm yên lặng ngồi ăn.
Đại Mộc Mộc chỉ cười không có ý trách móc. Nàng rót cho mỗi người tách trà rồi nói với Tiểu lão gia:
" Cha, hôm nay nhân tiện có các vị trưởng bối trong tộc ở đây, con có việc muốn nói với cha".
Tiểu lão gia thấy đại tức nhi bỗng trở nên nghiêm túc thì trong lòng giật thót:" Tức phụ lão đại , ngươi có việc gì cứ nói ".
" Cha, đại phòng muốn phân gia ".
Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!