" Tức phụ lão đại ngươi nói muốn gì?". Tiểu lão gia giật mình hỏi lại. Hình như hắn nghe tức phụ lão đại nói muốn phân gia a. Đùa à sao có thể như thế được .

   Đại Mộc Mộc kiên nhẫn nói lớn lần nữa:" Cha, con nói đại phòng muốn phân gia mong cha đồng ý ".

    Nhị thúc công phun uống ngụm trà vừa mới uống, tức giận nói:" Ta nói tức phụ lão đại, cha nương ngươi còn chưa mất thì ngươi đòi phân gia cái gì. Không lẽ ngươi muốn trù cho cha nương ngươi chết sớm sao?".

    " Đúng rồi đó tức phụ lão đại, cả gia đình phải sống cùng nhau mới phải lẽ " tam thúc công cũng gật đầu phụ hoạ theo.

    Bá gia gia cũng lên tiếng:" Tức phụ lão đại, ngươi có khúc mắc gì thì nói ra mọi người cùng giải quyết, tại sao lại đòi phân gia. Hơn nữa tướng công nhà ngươi đã không còn, phân gia rồi cô nhi quả mẫu các ngươi phải làm sao?".

    Trên bàn có lẽ chỉ có lí chính là biết lí do đại phòng tiểu gia đòi phân gia. Hắn sẽ  không can thiệp vào chuyện này, hắn đến đây chỉ phụ trách viết kế thư.

    Đại Mộc Mộc cuối người cảm ơn bá gia gia. Rồi nhìn Tiểu lão gia nói:" Cha ý của con đã quyết mong cha chấp thuận. Còn lí do thì có lẽ cha cũng đã rõ".

    Tiểu lão gia trong lòng cười khổ, hắn làm sao không biết được chứ . Bà nương nhà hắn trước kia bất công với đại phòng, nhị phòng hắn đều rõ, nhưng vì giữ hoà khí gia đình nên hắn đành để đại phòng nhị phòng chịu thiệt làm ngơ không quan tâm. Chuyện hôm qua có lẽ đã làm đại nhi tức lạnh lòng nên mới quyết định cô nhi quả mẫu phân gia.

    Tiểu lão gia nhìn mấy người con có mặt ở đây, rồi dừng ánh mắt lên nhị nhi tử. Thấy biểu cảm quyết tâm của lão nhị, hắn cảm thấy trong lòng bất an.

    " Cha, nhi tử cũng có chuyện muốn nói". Tiểu Vạn nói.

     Tiểu lão gia: quả nhiên!!

     " Lão nhị, có phải ngươi cũng muốn phân gia không?" Tiểu lão gia thở dài một hơi rồi nói.

     " Cha, con con.." Tiểu Vạn lắp bắp nói không nên lời, rồi nhìn thoáng qua thấy vẻ mặt thất vọng của thê tử mới lấy hết can đảm nói:

     " Đúng vậy, cha nhị phòng cũng muốn phân gia. Mong cha chấp thuận".

     " Lão nhị, đại phòng hồ đồ rồi không lẽ ngươi cũng hồ đồ theo đại tẩu ngươi , ngươi ngươi cái..." nhị thúc công nhảy dựng lên mắng Tiểu Vạn.

     " Được, ta đồng ý cho các ngươi phân gia" Tiểu lão gia cắt ngang lời nhị thúc công. Gương mặt hiện lên nỗi mất mát. Rồi nhìn lí chính nói:

     " Phiền đường huynh viết thư khế phân gia cho đại phòng cùng nhị phòng".

     " Không phiền a, việc ta nên làm thôi". Lí chính xua tay nói. Rồi quay sang Tiểu Gia Lễ nói:

     " Lão ngũ, con chuẩn bị giấy bút giúp ta".

     Sau khi Tiểu Gia Lễ đem giấy bút đến, lí chính ngồi vào bàn đặt bút định viết thì chợt nhớ gì đó. Hắn nhìn Tiểu lão thái rồi hỏi:

     " Đường đệ, đệ tính chia tài sản cho đại phòng nhị phòng thế nào?".

     " Nhà chúng ta có 35 mẫu đất, có 6 mẫu đất ruộng cùng 1 mẫu đất nền ở Bách gia thôn, còn lại đều ở đây. Gia cụ thì có ba bộ, nhà chỉ có một căn còn về tiền mặt thì..." Tiểu lão gia đang liệt kê tài sản của Tiểu trạch thì một giọng nói hùng hồn từ trong phòng vang ra:

     " Không có tiền mặt, lão gia nhà chúng ta làm gì có tiền mà phân cho đại phòng nhị phòng a".

     Tiểu lão thái được nhi nữ đỡ bước ra. Nàng ở trong phòng nhưng luôn nghe ngóng bên ngoài nói gì. Khi nghe tức phụ lão đại muốn phân gia thì nàng vui như mở cờ trong bụng a. Sự việc hôm qua đều nằm trong dự tính của nàng, nàng muốn dùng cách đó để ép đại phòng tự đề nghị phân gia, như thế sẽ không có ai nói nàng là kế mẫu ức hiếp con chồng. Nhưng nàng trăm tính vạn tính cũng không tính được việc phu thê Tạ gia nhìn thấy tất cả sự việc, càng không thể ngờ hơn là tức phụ lão đại dám báo quan hại nàng cùng Kim thị bị đánh. Đợi nhi tử nàng làm quan nàng sẽ cho họ trả giá.

     Nhưng không phải cuối cùng đại phòng cũng chịu phân gia rồi sao, lại còn thêm cả nhị phòng nữa đúng là niềm vui bất ngờ mà. Đã phân gia rồi còn muốn bạc của nàng, nằm mơ đi.

     Tiểu lão thái được nhi nữ đỡ ngồi xuống ghế. Ai ui cái mông của ta. Đại thị ta sẽ trả lại những gì ngươi đã gây ra cho ta. Tiểu lão oán giận Đại Mộc Mộc trong lòng.

     Sau khi ngồi xuống, Tiểu lão thái mới giả vờ yếu ớt nói:" Lão gia, không phải ta không muốn cho tiền đại phòng nhị phòng, nhưng thật sự nhà ta đã không còn tiền, số tiền duy nhất còn ta đã đưa cho nhi tử làm lộ phí đi thi rồi. Ta còn định bàn với ông bán 10 mẫu đất để có tiền cho Lễ nhi lên phủ thi Hương a".

     " Nương, con không cần tiền. Người không phải bán đất đâu, con con.." Tiểu Gia Lễ lắp bắp định nói sự thật với mọi người.

     Tiểu lão thái chặn miệng nhi tử:" Con thì biết cái gì, con chỉ việc lo đọc sách còn việc khác để nương lo". Rồi nói tiếp:" Vì thế nên cũng không thể phân nhiều đất được đâu lão gia".

     Đại Mộc Mộc nghe thế thầm khinh bĩ. Nói tới nói lui chính là không muốn phân tài sản cho đại phòng nhị phòng chứ gì. Nàng ta không muốn cho thì nàng lại càng muốn lấy a. Ai sợ ai.

     " Cha nếu như thế thì cha có thể phân đất bên Bách gia thôn cho con a. Bách gia thôn người nghèo khổ nhiều sẽ không có tiền mua đất . Người ngoài thôn cũng sẽ ngại đất ở Bách gia thôn sẽ không mua đâu . Cha người phân cho con là hợp lý nhất rồi ".

     "Hợp lí a, Bách gia thôn là nương gia của đại phòng. Đại phòng về đó ở cũng có người chăm sóc". Tiểu lão gia gật đầu đồng ý.

     " Vậy ta sẽ phân cho đại phòng 6 mẫu đất ruộng cùng một mẫu đất nền, còn gia cụ thì... ".

     " Không thể được. Lão gia phân như thế sẽ không công bằng với các phòng còn lại a".Tiểu lão thái vội cắt lời Tiểu lão gia. Đùa à nàng chính là muốn đại phòng tay trắng phân gia, sao có thể để nàng ta lấy nhiều đất như thế được.

     " Vậy thì.. " Tiểu lão gia trầm ngâm.

     " Cha, như vậy thì cứ phân một phần cho đại phòng còn một phần cho nhị phòng đi. Con sẽ dọn qua Bách gia thôn ở ". Lão nhị bỗng lên tiếng. Hắn nếu đã muốn phân gia rồi thì cũng chẳng muốn có xíu quan hệ nào với Tiểu lão thái. Thôi cứ chuyển qua ở cùng đại tẩu, không gặp không phiền.

     "Được cứ quyết định vậy đi". Tiểu lão gia thẫn thờ đáp, ngay cả nhị nhi tử cũng không muốn ở gần hắn. Hắn đời này làm cha quá thất bại.

     "Ta nói này tức phụ lão đại, ngươi thân là nữ tử Bách gia thôn gả sang Tiểu gia thôn. Nữ tử xuất giá như bát nước đổ đi, nay ngươi lại muốn dẫn theo cả nhà về lại Bách gia thôn ở. Ngươi không thấy làm thế sẽ làm cho cha nương ngươi mất hết mặt mũi sao?. Ta mà là cha nương ngươi thì ta sẽ không nhận đứa con gái như ngươi đâu ". Nhị thúc công mỉa mai nói. 

     " Ai nói ta không nhận ". Một giọng nói nội lực phát ra từ ngoài cửa. Mọi người đều quay ra nhìn xem đó là ai thì tiểu ngũ tử, tiểu lục ni bỗng thét lên rồi chạy ra ngoài.

     “Aaaa...”

     

     Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play