Phụ nhân thấy có người có cùng suy nghĩ với mình thì sắc mặt tươi hẳn lên nhìn Hải thị gật đầu liên tục nói:" Đúng đúng đúng, ta cũng nghĩ như tẩu vậy. Phía trên chắc chắn sẽ không bỏ mặc chúng ta a."
" Dĩ nhiên rồi." Hải thị gật đầu đáp rồi nhìn thoáng qua Tôn đại tẩu với ánh mắt bất đắc dĩ.
Lúc nãy nàng nghe phụ nhân này nói chuyện với Tôn đại tẩu nên không tiện chen vào vì nàng biết Tôn đại tẩu cũng là người được tức phụ lí chính Phương thẩm nhờ vả công việc giống như nàng. Nhưng khi nàng thấy lời phụ nhân kia hỏi ra mà mãi thật lâu không thấy Tôn đại tẩu trả lời liền lén nhìn nàng ta một chút thì thấy nàng ta quả thật không có dấu hiệu muốn trả lời. Khi ấy nàng sốt ruột đến rối bời lên, hận cái miệng mình không nằm trên người Tôn đại tẩu để trả lời thay nàng ấy. Và đến khi thấy sắc mặt của phụ nhân kia dần kém đi thì mới nhịn không được nữa lên tiếng nói thay.
Nhưng trong lòng thầm oán trách, Phương thẩm thật là, chọn ai không chọn lại chọn ngay người không thích nói chuyện nhất thôn để làm người tuyên truyền. Thật đúng là không hiểu nổi mà.
Tôn đại tẩu nhìn thấy Hải thị nhìn mình liền ngượng ngùng gật đầu đa tạ nàng ta. Nàng thật sự không biết phải làm việc Phương thẩm nhờ vả thế nào cho phải nữa. Bảo một người thường ngày ít nói chuyện, không biết giao tiếp với người khác như nàng đi thuyết phục người khác tin vào những gì nàng nói thì có khác gì bắt gà đi bơi chứ. Khi nãy nàng đã nghe lời phụ nhân này nói rồi, và nàng cũng đang suy nghĩ phải nói làm sao cho nàng ta tin lời nàng nhưng nàng nghĩ mãi cũng chẳng ra một cách diễn đạt nào cả. Cũng may nhờ có Hải thị ở đây, nếu không nàng cũng không biết làm sao luôn.
Hải thị thấy ánh mắt cảm kích của Tôn đại tẩu nhìn mình thì khẽ lắc đầu ý bảo không có gì rồi cuối đầu tiếp tục giặc cái áo trên tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT