Không khí Bách Gia thôn hôm nay trông đông đúc và ồn ào hơn hẳn thường ngày bởi vì hầu hết mọi người đều không ở nhà tập trung ra đường tụ tập lại thành từng nhóm trò chuyện.
   Sau ngày hôm qua không mua kịp lương thực thì tờ mờ sáng hôm nay mọi người đều tập trung lên đường vào trấn để mua. Đến khi mọi người trở về thôn thì đa số ai cũng mang vẻ mặt hào hứng vui vẻ vì đã mua được lương thực cho cả nhà mình. Nhưng bên cạnh đó cũng có một số người không mua được, hoặc mua không đủ hoặc đơn giản là không có bạc để mua. Chính vì thế liền có cảnh đi vài trượng thì có một nhóm người tụm lại với nhau, người khoe khoang người than vãn, người vui mừng người ủ rũ, người an tâm người lo sợ không thôi.
   Tại gốc cây đầu thôn, nơi quen thuộc của đại nhi tức Như gia Ngô thị cùng mấy phụ nhân hay chơi cùng nàng tụ tập lại tám chuyện. 
   " Nhà các ngươi có mua được lương thực không? Ta may mắn có đủ bạc mua được 40 cân lương thực. Nếu tiết kiệm một chút thì vẫn đủ cho cả nhà năm người của ta chống chọi được một tháng a". Một phụ nhân cầm quạt quạt phe phẩy nhìn mấy phụ nhân ngồi cùng mình hỏi. Tuy bề ngoài trong có vẻ nàng ta tốt bụng quan tâm hỏi thăm bằng hữu mình nhưng cũng không thể nào che giấu được sự khoe khoang của nàng ta. Trong Bách Gia thôn này, Khổng gia của nàng ta chính là hộ được coi là khá giả nhất thế nên khi nàng ta nói chuyện với mọi người thì thái độ cũng trịch thượng hơn hẳn.
   " Phương gia ta thì không có bạc như Khổng gia ngươi nhưng nhà ta may mắn chỉ cần nộp một phần ba lúa thu hoạch của vụ trước nên lương thực vẫn còn đủ để cả nhà ta dùng hơn một tháng nữa nên không cần phải mua thêm." Một phụ nhân khác nghe Khổng thị nói liền nhàn nhạt đáp lại khiến Khổng thị cứng miệng đến không thể đáp lại được. Khổng gia nàng cho dù có khá giả hơn nhiều người thật nhưng cũng chỉ là người ngoại lai, đất là thuê của quan phủ và thuế nộp cũng cao hơn người khác một phần. Làm sao có thể so sánh được với những người bản xứ thuộc Phương tộc có đất của riêng mình chứ. Nàng đúng là quá thất trách khi khoe khoang trước mặt Phương Lí thị này a.
   " Ta thật hâm mộ các ngươi quá, tướng công nhà ta chỉ mua được 10 cân lương thực thôi. Bấy nhiêu đó để cả nhà bốn người dùng không biết được mấy ngày nữa đây." Một người khác nghe thế liền hâm mộ nói. Rồi quay sang nhìn Ngô thị thường ngày ồn ào nhất nhưng từ nãy đến giờ chưa nói câu nào hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play